Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 499
Cập nhật lúc: 2024-10-21 06:22:01
Lượt xem: 43
Cô nói: "Anh ba, đây là chuyện của anh và cha, anh vui vẻ mới quan trọng hơn bất cứ thứ gì khác."
Tống Văn Cảnh quả thật hết sức vui vẻ.
Còn đang ăn cơm nhưng anh vẫn không kiềm được cúi đầu tới hôn cô một cái, cô vợ này sao lại khiến anh yêu thích thế cơ chứ.
Sau khi hôn đủ, anh mới khàn khàn nói: "Em muốn tã không thấm kia trong nước không có, anh sẽ nghĩ cách cho em."
Diệp Mạn Tinh vui vẻ hỏi: "Thật ạ?"
"Ừ."
Nếu anh không tìm được thì sẽ để em đi tìm nhà họ Tống, đương nhiên họ cũng chưa chắc có thể có tìm được.
Nhưng anh có thể tìm được.
Tống Văn Cảnh vẫn chưa nói ra mấy câu này.
Thời gian thoáng chốc trôi qua, từ xuân lại vào thu, Diệp Mạn Tinh vừa gọi điện về nhà hỏi chuyện gia đình, vừa lập ra phương án nhà xưởng, đưa nhà máy và vườn trái cây trong thôn họ Tống ở quê nhà đi vào hoạt động.
Bản thân cô cũng thí nghiệm một số loại trái cây và đất đai thích hợp để gieo trồng trên mảnh đất trước sân và ở sau núi.
Cô cần phải bận rộn thí nghiệm nên đã đưa cặp song sinh vào trong không gian, mãi đến khi hai đứa biết ngồi, biết đi thì tiết trời cũng đân sang thu.
Nếu hỏi một người phải chăm sóc cho một cặp song sinh sẽ có cảm giác gì thì chính là thoáng chốc dơ quần áo, hở tý lại khóc, thoáng chốc lại giật đồ chơi. Cặp song sinh mang dòng m.á.u hoa đào đã hoàn toàn triển lãm cho cô xem cái gì gọi là quậy.
Càng đến gần ngày thi lại vào đại học thì cái suy nghĩ muốn tìm một người giúp việc trong đầu cô lại trở nên mãnh liệt.
Nhưng giờ lại không thích hợp, nếu có một người phù hợp tự đưa tới cửa thì tốt rồi.
Cuối tháng 10, mộc tê thơm ngát, sau khi vào đông, Diệp Mạn Tinh đang dạy hai cục cưng song sinh đi đường thì bỗng dưng xuất hiện một tin tức hót hòn họt đó là kỳ thi vào đại học đã được khôi phục!
Đó là tin tức đầu tiên được thông báo trên radio: bắt đầu từ tháng 10 sẽ khôi phục kỳ thi vào đại học, cũng sẽ tổ chức kỳ thi vào đại học lân thứ nhất trên khắp cả nước.
Các trang báo lớn trong nước đều lần lượt đăng tải tin tức này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-499.html.]
Hôm đó, khi Diệp Mạn Tinh dẫn theo cặp song sinh đến hợp tác xã cung cầu trên huyện để mua đồ, nhìn thấy không ít Thanh niên trí thức chạy đi loan tin, lớn tiếng hô hào: "Khôi phục thi đại học rồi, khôi phục thi đại học rồi, khôi phục thi đại học rồi!"
DTV
Hầu như đâu đâu cũng là không khí kích động, có thể thấy được chuyện này có sức ảnh hưởng như thế nào.
Diệp Mạn Tinh đến hợp tác xã cung cầu mua mấy cái giò heo, một bộ ruột già heo, còn có hai cái sườn, vừa đi tới nhà ở xã hôi đã có không ít chi dâu chào hỏi cô: "Cô Diệp, trở về rồi sao.”
"Cô giáo Diệp, cô có biết chuyện khôi phục thi đại học không?"
"Cô giáo Diệp, khôi phục thi đại học rồi, năm nay cô có tham gia thi đại học không?"
Kiến thức của giáo viên tiếng Anh ở nhà trẻ vẫn còn quá kém, vì vậy mặc dù Diệp Mạn Tinh bận rộn vì mang thai cặp song sinh, nhưng mấy tháng cuối thai kỳ vẫn đi dạy hai buổi mỗi cuối tuần.
Ngoài ra còn chỉ dẫn thêm cho các giáo viên tiếng Anh, cặp song sinh được bốn tháng tuổi thì phục hồi sức khỏe, cho nên mọi người vẫn gọi cô một tiếng cô giáo Diệp.
Đặc biệt là lớp mà cô dạy, các em rất thích học tiếng Anh, vì vậy không ít chị dâu trong khu nhà ở xã hội rất thích cô.
Diệp Mạn Tinh trả lời từng câu hỏi của mọi người, cười nói: "Chị dâu, Bối Bối và Đoàn Đoàn vừa mới tập đi, chắc là em sẽ không tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học năm nay."
Vợ Trung đoàn trưởng thấy cô lưng cõng một bé tay ôm một bé, còn xách thêm một cái giỏ trúc, vội vàng tiến lên ôm Tống Bối Bối trong n.g.ự.c cô, cười nói: "Nhìn em chăn hai đứa nhỏ mệt mỏi như vậy, làm sao còn rảnh rỗi đi thi đại học đây?"
Chị ấy vừa ôm Tống Bối Bối, chỉ thấy cô bé chưa tới một tuổi này thật sự muốn nhảy xuống, hoảng hốt: "Sức lực của cô bé này thật lớn.”
Chị ấy nhìn cô bé ở trong lòng Diệp Mạn Tinh thì ngoan ngoãn, trước một đứa sau một đứa mà vẫn có thể thoải mái.
Sao lại đến trong lòng chị ấy lại là ôm không vững?
"Từ nhỏ con bé đã nghịch ngợm rồi, mau gọi là bác đi.”
Cuối cùng hai nhóc con cũng biểu hiện một chút vượt trội so với bạn cùng trang lứa, biết nói chuyện sớm, chạy sớm, hiện tại còn mấy vài ngày nữa là đến một tuổi, đã có thể chạy khắp phòng.
Người ta ở tuổi này cũng chỉ biết ê a vài chữ, hai nhóc con này, đã biết gọi cha mẹ rồi. Còn có thể cãi nhau, đánh nhau, cướp đồ chơi, cướp thức ăn, lì lợm không chịu nổi.
Diệp Mạn Tinh kêu Bối Bối gọi bác, hai nhóc con bi bô bi ba: "Bác, bác."
Mẹ muốn bọn chúng nói một chữ, không thể nói câu quá dài. Vốn dĩ ngay từ đâu hai nhóc con cũng không nghe lời cô.