Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 637

Cập nhật lúc: 2024-10-22 10:43:14
Lượt xem: 22

Nói xong, cô ấy ngồi xổm xuống giống như thương lượng với thai đôi trong bụng: "Cục cưng, các cháu phải ngoan nhé, mẹ mang thai đôi, sẽ tương đối khổ cực, các cháu đừng làm mẹ khó chịu nha."

Diệp Mạn Tinh: ...?

DTV

Nhỏ như vậy nào nghe hiểu được.

Nếu mà thật sự đối phương có thể nghe rồi không khiến cô nôn ọe mới kỳ quái.

Sau đó Diệp Mạn Tinh thật sự bị vả mặt, sau khi cô em chồng nói những lời kia, đúng là cô không muốn nôn ra nữa.

Kỳ quái ghê!

Diệp Mạn Tinh lập tức suy nghĩ một chút, vừa nghĩ đến chuyện không muốn giữ thai lại, oẹ...

Diệp Mạn Tinh lập tức nôn ra.

Chờ đáy lòng cô nói muốn giữ thì lập tức không nôn nữa.

Diệp Mạn Tỉnh tò mò, thần kỳ ghê, nhỏ như vậy đã biết cảm ứng à? Chẳng lẽ là bởi vì có huyết mạch hoa đào tinh?

Lần này Tống Văn Thư thật sự vui vẻ: "Wow, chị dâu! Đứa nhỏ này thật thông minh, chị dâu giữ hết lại đi, nếu như không ai chăm thì để em, em không có con, vô cùng vô cùng muốn một bé cưng."

Cô em chồng của cô biết chăm trẻ con khổ cực cỡ nào không?

Cô đốt tiền để cho bù nhìn chăm giúp đấy. Tống Văn Thư lại tràn đây vui mừng: "Thật sự đó chị dâu, công việc anh trai nguy hiểm, thêm một đứa con thì sẽ nhiều một người yêu chị."

"Yêu giống như mọi người yêu chị, nếu như bọn chúng không nghe lời, chúng ta đánh đòn chúng."

Diệp Mạn Tỉnh thấy cô em chồng nhìn mình bằng ánh mắt vô cùng đáng thương, chỉ đành phải ừ một tiếng rồi hỏi: "Mọi người kiểm tra xong chưa?" Cô nhìn thấy Triệu Giai Giai đứng ở cách đó không xa nhìn mình, cô và Triệu Giai Giai còn có chút việc cân nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-637.html.]

Tống Văn Thư vừa nghe đến chuyện này lập tức xụ mặt: "Chị dâu, nếu như đúng là vấn đề của em, chị nói xem em phải làm sao bây giờ?"

Diệp Mạn Tinh đẩy cô ấy: "Sợ cái gì? Không phải chị đã nói à, chị có thể giải quyết." Lúc này Tống Văn Thư mới thở ra một hơi, vào bệnh viện cùng Trần Chu. Lúc Diệp Mạn Tinh ra cửa bệnh viện, mấy người Tân Lâm và cậu Giang chờ cô trên xe dừng bên ngoài.

Cô cũng không lên xe, hỏi Triệu Giai Giai trước: "Uống trà sữa không?"

Lúc đâu muốn hỏi uống cà phê không? Nhưng mà thời đại này uống cà phê vẫn chưa phổ biến. Triệu Giai Giai nhìn cô với tâm trạng phức tạp.

Triệu Giai Giai mang thai, không có bao nhiêu người chúc phúc, thậm chí ngay cả đến bệnh viện cũng đa số là đi một mình, xe sang đưa tới bệnh viện giống như hôm nay quá ít ỏi.

Nhưng Tinh Tinh thì khác, biết được cô mang thai, người xung quanh đều tràn đầy vui mừng, còn có nhiều người chăm sóc cô như vậy. Triệu Giai Giai là điển hình của kiểu người yêu thích người xinh đẹp, cô ấy thật sự vô cùng thích Diệp Mạn Tinh.

Nhưng dù vậy nhìn thấy nhiều người thích Tinh Tinh thế này, bản thân cô ấy thì không được chúc phúc, tâm trạng cô ấy phức tạp làm sao. Nếu như cô ấy có nhiều người vây quanh như thế thì sẽ vui mừng biết bao.

Nhưng mà quan hệ hai người rất tốt, cô ấy cũng có lời muốn nói với đối phương nên gật đầu một cái.

Hai người ngồi lên xe Tân Lâm, để cho tài xế tìm một quán nước có chỗ nói chuyện ở gần đây.

Xe chạy băng băng về phía trước, không bao lâu đã tìm ra cho hai người một quán nước, không chênh lệch mấy so với quán nước thời sau, đây là thời kỳ vừa mới cải cách mở cửa, có người có ý tưởng kinh doanh mở một quán bán đồ uống.

Còn nói đến chuyện có bao nhiêu món thì rất ít, chỉ có chút nước ngọt và trà sữa truyền thống đơn sơ.

Sau khi ngồi xuống, Diệp Mạn Tinh trực tiếp gọi cho hai người hai ly trà sữa, nghe trong quán vang lên âm nhạc thư giãn, cô đưa mấy miếng xí muội qua.

Diệp Mạn Tinh nhìn bụng đối phương, thở dài: "Cho nên cú điện thoại kia là hỏi cho chính cô hả?"

Phải tin tưởng cô cỡ nào mới cố ý gọi cú điện thoại kia hỏi cô chứ!

“Ừ."

Loading...