Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 669
Cập nhật lúc: 2024-10-22 16:44:08
Lượt xem: 16
Thương nhân ngọc thạch xung quanh hành động, lân này hét giá đến 800 ngàn.
Thương nhân nhỏ che n.g.ự.c lại muốn ngã xuống.
Diệp Mạn Tinh vẫn không mảy may nghiêng ngả, người cắt đá hỏi còn muốn cắt hay không, Diệp Mạn Tinh đêu nói một câu: "Cắt."
Sau khi cắt 1 nhát vào bên kia, lại là một loạt tiếng hét kinh ngạc.
Bên ngoài đám người, ngay cả Triệu Chiêu Hoa cũng nhìn vào trong một cái, Tống Văn Cảnh không đi vào, trên thực tế tất cả dây thần kinh của anh đêu chưa từng thả lỏng.
Anh đang quan sát hoàn cảnh bên ngoài, chú ý sát sao tới người được gọi là cậu Lâm kia.
Bởi vì bên vợ có vệ sĩ của Tân Lâm nên anh có thể thả lỏng một chút.
Nhưng người ngoài lại không cách nào nhìn được trên mặt anh có biểu cảm thế nào, anh châm một điếu thuốc, ánh lửa màu đỏ tươi lúc sáng lúc tối, lộ ra cảm giác hơi chút mờ mịt về anh.
Tuy nhiên đám người cậu Lâm cứ một mực đứng bên ngoài cửa hàng cách chỗ bọn họ mười mấy mét chọn lựa nguyên thạch, không bộc lộ ra bất kì ý nghĩ gì.
Nếu kẻ vô duyên vô cớ chọc vào bọn họ, lại vì đên tội mà tặng nguyên thạch sẽ thật sự thờ ơ sao?
Triệu Chiêu Hoa nhìn mọi người đi cắt nguyên thạch, không bao lâu sau tiếng hoan hô lại truyền đến từng đợt từng đợt.
Anh ấy không tiếp tục nhìn nữa, còn lui ra, nhìn bạn tốt và hạ giọng: "Bên trong, có vệ sĩ che chở cho em dâu, chắc là không có việc gì."
Anh ấy lại nhìn thoáng qua bên ngoài, chỉ chỉ dưới bậc thang bên ngoài mái hiên, nơi đó là vị trí tiến có thể công, lui có thể thủ, tới nơi đó cũng có thể quan sát tình huống rất dễ dàng.
Tống Văn Cảnh gật đầu, nhìn anh hai Triệu một cái, bỗng nhiên hỏi lái sang một chuyện khác: "Anh hai, anh có muốn quay về đội ngũ một lần nữa không?"
DTV
Triệu Chiêu Hoa vốn cũng bị bệnh nên chuyển nghề, chỉ cần cơ thể của anh ấy được điều dưỡng khỏe lại, dựa vào chiến công là có thể quay về nhanh thôi, còn có thể thăng chức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-669.html.]
Triệu Chiêu Hoa cười, sau đó lắc đâu: "Anh cũng đâu khống chế được như cậu." Một khi phát bệnh, mỗi tháng anh ấy đều khóa chặt bản thân ở trong phòng.
Dừng một chút, Triệu Chiêu Hoa hỏi: "Cậu có nhiệm vụ đặc biệt à?"
Tống Văn Cảnh gật đầu: "Tôi sắp được điều động, bên trên ra lệnh, bảo thành lập một tiểu đội, phải đi hoàn thành nhiệm vụ bảo mật cấp độ 1."
Âm vực của anh vô cùng thấp, dường như chỉ đủ để cho Triệu Chiêu Hoa nghe thấy, bởi vì đang ở bên ngoài nên anh cũng không thể giải thích rõ ràng chuyện này.
Triệu Chiêu Hoa vốn là một sĩ quan ưu tú, rất nhanh đã hiểu.
Anh ấy đi tới bên mái hiên, thở dài châm điếu thuốc, cuối cùng nói: "Không phải là anh sợ chết, nhưng anh sợ liên lụy đến đồng đội."
Tống Văn Cảnh không vội: "Thời gian còn dài, anh hai cứ từ từ suy nghĩ, bệnh tình của anh, tôi sẽ tìm bác sĩ tới khám."
Bởi vì hy sinh rất nhiều người, cấp trên cho bọn họ thời gian là ba năm để sắp xếp bồi dưỡng đội ngũ, Tống Văn Cảnh không thể nói quá nhiều, chỉ để cho anh hai Triệu biết chuyện như vậy.
Ngược lại Triệu Chiêu Hoa nhìn anh, bỗng nhiên hỏi: "Bệnh tình của cậu có phải là đã khá hơn nhiều rồi không?"
Hôm nay cái cảnh mà bạn tốt ra tay cũng không quá giống dáng vẻ không thể khống chế được bệnh tình.
Tống Văn Cảnh còn nhìn chằm chằm bên phía vợ mình xem xét tình huống, vừa nghe lời này của anh hai Triệu, tinh thần anh phản ứng lại, sau đó sửng sốt: "Đúng là đã lâu không tái phát."
Triệu Chiêu Hoa tò mò muốn chết, hỏi: "Tìm bác sĩ khám hả? Hay là dùng biện pháp gì?"
Tống Văn Cảnh im lặng trong nháy mắt.
Anh suy nghĩ sâu xa hơn một chút, vợ anh nói dùng một giọt m.á.u để bảo vệ anh không bị thương.
Mặt khác nhiều lần anh phát bệnh sau khi thân mật với vợ, dù anh có mệt mỏi cỡ nào cũng sẽ nhanh chóng khỏe lại, ngày hôm sau bệnh tình chẳng những không hề tái phát mà thể chất cũng càng ngày càng tốt hơn?