Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 692
Cập nhật lúc: 2024-10-22 16:44:45
Lượt xem: 21
Nhưng trên đời này ai có thể khiến cô tin tưởng hơn mẹ chồng của cô được đây, điều đáng tiếc chính là cha chồng không thể điều động đến đây, sống tách biệt hai nơi với mẹ chồng, suy cho cùng rất không tiện.
Khu nhà ở xã hội ở căn cứ vùng biên giới, vào buổi chiều, những áng mây phía chân trời từ trên trời kéo xuống một đám ráng chiều màu ngũ sắc.
Diệp Mạn Tinh ngồi ở xích đu dưới bụi cây nho trong sân, cuối cùng cũng bắt đầu kế hoạch ôn tập.
Kỳ thi tuyển sinh đại học có sáu môn thi, bao gồm ngữ văn, toán, ngoại ngữ và lý, hóa, sinh. Cô rất lạ lẫm với kỳ thi của con người nhưng cô dự định sẽ tiếp tục sử dụng chiến thuật biển đê.
Trí nhớ của cô rất tốt, có rất nhiều điều cô không hiểu nhưng cô có thể học thuộc lòng.
Cô còn có ý định điều chỉnh thời gian trong không gian gấp mười lân bên ngoài, từ bây giờ đến ngày thi tổng cộng còn có năm mươi ngày.
Mười lân thời gian là năm trăm ngày, tức là gần hai năm, đến lúc đó cô học thuộc tất cả các bài tập trong sách bài tập.
Vấn đề không lớn.
Do đó, đã gần đến lúc thi tuyển sinh đại học rồi, các bạn học sinh chuẩn bị tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học năm nay đều nóng lòng mong muốn, không ngủ được, cả người đều dán vào trong biển đê, nhưng mà Diệp Mạn Tinh vẫn còn rất thoải mái.
Cô còn đặt một bếp than cách vườn hoa không xa, trên bếp than còn đun trà hoa nước nóng phả ra xì xì.
Trên chiếc ghế gác chân ở bên trái đặt một chiếc radio, chiếc radio đang phát một kênh âm nhạc, lúc này đang phát một bản nhạc nhẹ nhàng êm dịu khiến người nghe chìm đắm.
Phía trước xích đu đặt một chiếc ghế mây, lúc này cô ấy đang đi giày thắt nơ con bướm phía trên, dựa lưng vào chiếc xích đu và đung đưa lui tới.
Trên chiếc ghế bên trái, cô đặt nhiều loại đồ ăn vặt, có quả hạch, trái cây, còn có không ít rượu trái cây nữa.
Ngửi mùi thơm của hoa đào, hoa lê cách đó không xa, điều đầu tiên đập vào mắt là những bông hoa hồng ngoại và hoa hồng đua nhau khoe sắc, toàn bộ cảnh vật chung quanh đẹp đến khó tả. Nếu như nói điều Diệp Mạn Tinh lưu luyến nhất khi đi học đại học chính là cái sân này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-692.html.]
Lúc cô dự định rời đi, cô đã tạo ra khu vườn này trong không gian, thực sự là khá thoải mái.
Đát đát đát.
"Tinh Tinh."
Đột nhiên có tiếng bước chân, ở bên ngoài vang lên tiếng gọi.
"Mời vào."
Cô cũng không đứng dậy thì đã bảo người bên ngoài đi vào.
"Ái chà, Tỉnh Tỉnh, cô đang nghe radio đấy à."
Bên ngoài, Mạnh Cầm và Lưu Tư Tình mỗi người xác một giỏ rau bước vào, giỏ rau chứa các loại trái cây và rau dưa theo mùa, bao gồm đậu giác, bí đỏ, cà tím, cải thìa, v.v... Đều là muốn mang đến cho cô ăn thử.
DTV
"Dạ, tiện thể ôn tập một lát. Chị Mạnh, ngồi đi."
Hai người vừa bước vào, đêu ngây người khi nhìn thấy cô đang thoải mái tận hưởng cuộc sống, họ choáng váng khi nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn trắng muốt như ngọc của cô hình như ngày càng xinh đẹp hơn.
Diệp Mạn Tinh mời Mạnh Câm ngồi xuống, nhưng mà vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Lưu Tư Tình, đôi mắt quả hạnh xinh đẹp đó của cô ta đang nhìn về phía cô, hết sức bất ngờ: "Sao cô lại đến đây?" Trong sân còn có một chiếc ghế đá và một chiếc bàn đá, thường ngày cũng được dọn dẹp sạch sẽ nên hai người tiện thể ngồi xuống.
Mạnh Câm thấy có gì đó không ổn, vội vàng cười giải thích: "Là như vậy nè Tinh Tinh, không phải ở chỗ chúng tôi đều có rau theo mùa sao, rau của tôi và Tư Tình hai nhà khác nhau, nên hái một ít để cô ăn thử."
Vừa nói, cô ta vừa đưa ra hai chiếc giỏ tre, trong đó có cam màu xanh, đậu vạc màu đỏ, đậu cô ve màu xanh lục, bí đỏ màu xanh nhạt, cà tím màu tím, thậm chí có cả tiêu màu xanh màu đỏ nữa, thật sự là khá có lòng rồi.
Cái gọi là đưa tay ra không đánh người đang cười, Diệp Mạn Tinh cười nói: "Cám ơn". Rồi bốc hai nắm hạt dưa của cô chia cho mọi người. "Khách sáo vậy sao, hai cô cũng không nhiều, không cần tặng cho tôi đâu."
Lát nữa cô sẽ phải gói chút đồ ăn cho hai người, giữa hàng xóm với nhau, cũng phải có qua có lại mới lâu dài được.