Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 717
Cập nhật lúc: 2024-10-23 07:41:36
Lượt xem: 26
Như vậy không phải là không tiện để vào không gian sao.
Mấy ngày sau, Tống Văn Cảnh cuối cùng cũng xin nghỉ phép đi cùng cô đến bệnh viện quân đội khám thai, nhưng trưởng khoa Tân Lâm lại xuất hiện ở bệnh viện quân đội, điều này làm cô không ngờ tới.
Diệp Mạn Tinh quay lại sau khi làm xong báo cáo kiểm tra, Tân Lâm cho cô xem xong, cuối cùng gật đầu: "Đứa trẻ đang phát triển tốt, chỉ là thai song sinh của cô đã đủ vất vả rồi, cô còn tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học sao?"
Tân Lâm biết kỳ thi tuyển sinh đại học ở trong nước cạnh tranh rất kịch liệt, muốn thi cao đẳng cũng không dễ, mà mục tiêu đại học của cô lại càng khó hơn.
Tân Lâm muốn nói gì đó, anh ta vẫn không biết Tống Văn Cảnh có thể biết được không?
Diệp Mạn Tinh gật đầu.
Cô còn chưa nói, một hộ sĩ đã đến bảo lấy một báo cáo kiểm tra khác, nam chính đã đi lấy báo cáo kiểm tra.
Khí thế trên người Tống Văn Cảnh quá mạnh, vừa đi ra ngoài, Tân Lâm mơ hồ cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, điều này cũng rất kỳ lạ.
Tân Lâm lấy tờ giấy được in con dấu Hoa Thanh ra, sau đó đưa cho Diệp Mạn Tinh.
Tân Lâm hỏi: "Cô định học chuyên ngành nào trong Hoa Thanh? Trước mắt, mặc dù cả Hoa Thanh đang dùng giấy được in logo Hoa Thanh, nhưng chỉ có các chuyên gia và giáo sư ở một vài khoa thích sử dụng nó nhất."
Diệp Mạn Tinh hỏi: "Khoa nào?"
"Một số khoa y tế ở Hoa Thanh, khoa nghiên cứu dược phẩm sinh học và kỹ thuật sinh học ở Hoa Thanh." Một y, một dược, một kỹ thuật sinh học, nó thực sự rất xa.
"Tôi sẽ đến những khoa này xem thử."
DTV
Diệp Mạn Tinh bận chuyện riêng của mình xong, cuối cùng cũng có thời gian quan tâm đến người đồng đội này, cô mỉm cười: "Sao anh rảnh mà đến thế?"
Tân Lâm đẩy cặp kính gọng vàng, cuối cùng cũng nói ra câu trả lời làm Diệp Mạn Tinh bất ngờ: "Gân đây tôi cảm thấy không đúng."
"Hửm?"
Tân Lâm nói: "Khi tôi đi điều tra những khoa này, tôi luôn cảm thấy có ai đó đang theo dõi mình. Nhưng khi tôi sử dụng các mối quan hệ của nhà họ Giang để điều tra thì lại rất bình thường."
Giọng nói của Tân Lâm giống như sương núi xa xăm, tràn đây cảm giác thanh tao: "Nhưng cô cũng biết, giống như có thể mơ thấy cô bị sét đánh, đôi khi tôi còn có linh cảm khác. Khi cô đi điều tra, cẩn thận chút."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-717.html.]
"Liên lạc bất kỳ lúc nào."
Anh ta rất thờ ơ, bình thường rất ít khi để ý đến người khác, nhưng sau khi gặp cô, Tân Lâm mờ mịt cảm thấy có thứ gì đó luôn bị kìm chế sắp lộ ra.
Cộc cộc cộc.
Là Tống Văn Cảnh quay lại cùng với phần còn lại của báo cáo kiểm tra.
Bầu không khí phía sau rất kỳ lạ.
Diệp Mạn Tinh mờ mịt cảm thấy nam chính dường như có xu hướng tỏa khí lạnh ra khắp cơ thể, khi trở về, tình trạng của nam chính cũng không khá hơn là bao.
Khi họ quay về, đương nhiên đã lấy một ít thuốc dưỡng thai, khi người đàn ông mang thuốc lên xe lại không nói một lời.
Bụng cô to, Tống Văn Cảnh sợ cô không thoải mái nên mượn xe jeep của quân đội để đưa cô đi về. "Anh ba, có chuyện gì vậy? Em cảm thấy anh không vui, anh ghen sao?"
Xe của Tống Văn Cảnh đột nhiên dừng lại, anh nhất thời không biết làm thế nào để trả lời câu hỏi này của vợ.
Anh thực sự ghen, mùi ghen tuông tỏa ra khắp người.
Nhưng điều khiến anh không vui trong lòng hơn chính là anh lờ mờ cảm thấy dường như vợ tin tưởng Tân Lâm hơn.
Kết hợp cảnh tượng cặp sinh đôi lấy hộp gỗ đào làm rơi xuống vào hôm anh trở về.
Anh dừng lại, cuối cùng kìm lại lời nói vào tận đáy lòng.
Anh không biết nên nói như thế nào, chẳng lẽ một người đàn ông như anh lại đi ghen với bức tranh kia sao?
Tống Văn Cảnh chua xót trong lòng: Còn bức thư kia?
Anh cũng không thể hỏi.
Tống Văn Cảnh có năng lực đặc biệt, anh thật sự muốn biết nhiều hơn, trực tiếp dùng khả năng cảm nhận của mình với vợ là được.
Cuối cùng, sau khi suy nghĩ, Tống Văn Cảnh lắc đầu, ạnh không muốn sau khi vợ biết thì sẽ không thích mình nữa.
Anh thà dành nhiều thời gian hơn để từ từ ở bên cạnh vợ, làm cho cô từ từ tin tưởng mình.