Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 721
Cập nhật lúc: 2024-10-23 07:41:43
Lượt xem: 14
Anh hơi há miệng, lại cảm thấy bất đắc dĩ. ở trước mặt vợ, anh hoàn toàn không có sức kháng cự.
Nếu trước mặt là người khác, anh nhất định sẽ không nói ra lời này.
Tống Văn Cảnh ngồi thẳng dậy, muốn nói gì đó để bù đắp hình tượng thì bỗng nghe thấy một tiếng cười vui vẻ đột nhiên vang lên trong phòng.
Ha ha.
Diệp Mạn Tinh rất vui, cô cười hỏi: “Còn nói không phải ghen à?"
Cô che miệng cười ha ha, tiếng cười như tiếng chim hót buổi sớm mai, cảm giác khô nóng trong căn nhà dường như được xóa đi một chút.
Cô rất phối hợp mà dựa vào ghế mây, đặt một chân khác lên đùi người đàn ông để anh xoa bóp rồi cười nói; "Anh ba, giữa em và Tân Lâm không có gì đâu. Em nói chuyện đó với anh ấy là bởi vì anh ấy quen thuộc với cành đào này, nên em muốn nhờ anh ấy điều tra một chút tin tức giúp em."
Nhận thấy động tác của người đàn ông chợt mạnh hơn, cô cảm thán, sao lực tay của người đàn ông này lại mạnh thế chứ. Diệp Mạn Tinh hờn dỗi nói: “Anh ba, nhẹ thôi."
“Có đau không?” Người đàn ông hơi dừng lại, suy nghĩ của anh bị kéo về, vội xoa chân cho cô.
DTV
“Thật ra cũng không đau, chỉ là hơi tê thôi.” Điều này là do người đàn ông vô tình nhấn phải huyệt đạo và sức tay khá mạnh tạo nên.
Mặc dù anh đã cố gắng nhẹ tay nhưng sức tay của anh vẫn mạnh hơn người bình thường.
Thấy người đàn ông nhìn qua, cô nhanh chóng chuyển đề tài: “Anh ba, còn có một điều nữa em chưa nói, là bởi vì Tân Lâm là thương nhân còn anh là quân nhân." Quân nhân liên quan đến nhiều điều cần giữ bí mật, hơn nữa muốn điều tra cái gì cũng không tiện.
Cô vừa dứt lời, người đàn ông phản bác: “Nhưng anh là chồng em, anh ta chỉ là đối tác của em." Diệp Mạn Tinh: ...?
Lời này rất có lý, cô thực sự không nói nên lời. Tống Văn Cảnh bỗng nhiên dừng lại nhìn cô, trong đôi mắt tưởng chừng như bình tĩnh kia lại ngập tràn cảm xúc: “Vợ à, anh chỉ sợ mọi chuyện nằm ngoài tâm kiểm soát, anh sợ anh không hiểu rõ những chuyện mà em nói, đến lúc đó không kịp bảo vệ em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-721.html.]
Bởi vì không sắp xếp cho tốt, nên trong lòng mới bất an. Diệp Mạn Tinh đã hiểu, cô nhìn thẳng vào người đàn ông rồi nói: “Vậy anh ba, bọn em muốn tìm người này, anh có thể tìm giúp em không?"
Cô giải thích đại khái ngọn nguồn của bức chân dung rồi lại nói hoa văn hình rồng mà cô hỏi lúc trước cũng liên quan đến bức chân dung này. Tống Văn Cảnh thả chân cô xuống rồi nói: “Anh biết rồi, vậy có thể xác định người này là bộ đội, không phải người của tổ chức sát thủ quốc tế.”
Diệp Mạn Tình nhìn anh, đôi lông mi dài khẽ chớp tạo thành một hình vòng cung trên mí mắt, trông rất đẹp. Tống Văn Cảnh ngẫm nghĩ một phen, cuối cùng vẫn sợ vợ đi mạo hiểm nên đã cho Diệp Mạn Tinh một đáp án hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của cô.
“Cơ quan mật vụ quốc gia có thể tra được cái này, anh sẽ tra giúp em.”
Dừng một chút, anh lại bổ sung một câu: “Cơ quan mật vụ quốc gia có rất nhiều bộ đội đặc chủng, liên quan đến cơ mật của quốc gia nên sẽ được canh phòng rất nghiêm ngặt, em không được tùy tiện điều tra, nếu không sẽ khiến các nhân viên chú ý.”
Diệp Mạn Tinh ngạc nhiên và cũng rất tò mò.
Cành đào của cô, sao lại xuất hiện ở trong tay người đó chứ?
Cô không quá chắc chắn.
Diệp Mạn Tinh hỏi anh, ở trong quân đội có gặp qua chiếc hộp gỗ đào như này hay không?
Nam chính nghiêm túc cầm lấy quan sát rồi lắc đầu: “Ở những nơi anh từng đi qua thì không có. Đây vừa không phải vũ khí cũng không liên quan đến vụ án đặc biệt gì, hẳn là chưa từng gặp qua.”
Diệp Mạn Tình giơ tay chống cằm, nghĩ: Chẳng lẽ, là người kia tư nhân sưu tập sao?
Thôi, nếu cành đào xuất hiện, bản thể gỗ đào của cô sẽ cách cô còn ở xa sao?
Kết quả cuối cùng là một chút tin tức tốt cũng không có.
Diệp Mạn Tinh thoáng cái đã lạc quan trở lại, cuối cùng lại hỏi nam chính làm vậy có thấy khó xử không?
Tống Văn Cảnh lắc đâu: “Những thông tin cần phải giữ bí mật, mặc dù là người nhà thì cũng không thể tiết lộ, anh sẽ không nói thêm."