Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 727
Cập nhật lúc: 2024-10-23 07:41:53
Lượt xem: 16
Diệp Mạn Tinh ho nhẹ một tiếng, cô nói thêm: “Bối Bối, Đoàn Đoàn, là thế nà, mẹ không cần huy chương chiến công của các con cũng sẽ hạnh phúc mà, Hạnh phúc của mẹ là khi các con đều được bình an."
“Nhưng Bối Bối có mong muốn trở thành một người xuất sắc và có trách nhiệm như vậy, mẹ cũng rất vui lòng, có điều phải giống như lời cha con vừa nói đấy, cần đảm bảo mỗi lân đều phải trở về.”
DTV
Giọng điệu của cô nhẹ nhàng dỗ dành, cô còn quay đầu lại khoa tay múa chân một chút, ra hiệu rằng mình sẽ đau lòng như thế nào.
Diệp Mạn Tình: “Nếu không thì mẹ sẽ khóc, sẽ rơi rất nhiều rất nhiều rất nhiều nước mắt đó.”
Tống Văn Cảnh vừa nghe được lời này, anh bỗng nhiên lại đổi sang một bài nhạc có âm điệu khá nhẹ nhàng.
Còn Tống Bối Bối và Tống Đoàn Đoàn thì đêu trầm ngâm, như có suy tư gì đó.
“Mẹ ơi, con sẽ không để mẹ khóc đâu.” Đó là những gì Tống Đoàn Đoàn đã nói trên đường đi.
Tống Bối Bối thì luôn lên tiếng như một kẻ ăn nói hùng hồn, nhưng lân này cô bé lại thực sự suy nghĩ nghiêm túc trước khi đáp lại: “Con không muốn mẹ khóc đâu, nhất định mỗi lân con đều sẽ trở về.”
Diệp Mạn Tình nghe xong thì suýt chút nữa tức giận đến ngã ngửa.
Tất cả những lời tâm sự tình cảm mà cô nói đều là vô nghĩa, ngay từ đầu cặp sinh đôi đã có tính toán của riêng mình rồi đúng không?
Sau khi xe tới tỉnh lỵ, Diệp Mạn Tinh được người đàn ông đánh thức, vừa tỉnh dậy thì đã đến nơi.
Nam chính nói rằng anh muốn đưa cô đi mua quà sinh nhật.
Cặp sinh đôi nói muốn đi dạo phố.
Bà nội rất quan tâm săn sóc, bà ấy nói sẽ dẫn cặp sinh đôi đi dạo trong chốc lát, chờ đến giữa trưa mới ngồi xe trở về.
Khi vào trung tâm thương mại, nam chính vẫn luôn nhìn cô, chờ đợi câu trả lời của cô, hỏi cô muốn mua cái gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-727.html.]
Đã gần đến trung thu, mọi người trong khu mua sắm đều đang tất bật chuẩn bị quà tặng, đông đúc đến chật kín. Lúc Diệp Mạn Tình đi lên cầu thang, nam chính gần như dang tay ra để che chở cô bước vào khu mua sắm.
Tống Văn Cảnh hỏi: “Vợ đã suy nghĩ xong chưa, em muốn gì cho sinh nhật, anh đều mua cho em hết."
Diệp Mạn Tình ngước mắt liếc anh một cái: “Muốn mua thì có hơi nhiều, em chưa nghĩ ra." Tống Văn Cảnh cực kỳ kiên nhẫn, anh để cô từ từ suy nghĩ.
Diệp Mạn Tinh muốn mua cái gì ư?
Có rất nhiều thứ thực sự cần phải mua, cô có đủ quần áo, máy nghe radio, và tủ lạnh rồi. Thế nên cô nghĩ rằng mua một cái máy giặt, điều hòa, máy nước nóng, và một số thiết bị gia dụng khác là cần thiết.
Đặc biệt là điều hòa và máy nước nóng.
Cân điều hòa là bởi vì hiện tại vẫn còn nắng nóng, khi cô ở ngoài trời thì luôn đổ mồ hôi, trở về nhà có máy điều hòa sẽ thoải mái hơn. Tuy nhiên, bây giờ không phải là thời điểm thích hợp. Còn về máy giặt thì đơn giản là vì gia đình họ có quá nhiều quần áo, người giặt sẽ phế tay mất.
Đương nhiên hiện tại họ đã thuê bảo mẫu, cũng không phải cô tự tay giặt, nhưng khi bảo mẫu được nghỉ lễ thì bọn họ sẽ phải làm việc nhà nhiều hơn. Đặc biệt khi hai đứa bé trong bụng cô chào đời thì trời vẫn còn lạnh, nếu có máy giặt thì chỉ cần bỏ vào rồi lấy ra phơi lên là chúng sẽ khô ngay lập tức.
Vậy vì sao bọn họ vẫn chưa quyết định mua?
Là bởi vì bọn họ sắp chuyển nhà, và hiện tại cô cũng đang chờ kết quả kỳ thi đại học thành tích.
Diệp Mạn Tinh cân nhắc một hồi, cuối cùng cô vẫn quyết định suy xét cho vấn đề trước mắt: “Anh ba, chúng ta đi xem điều hòa nha."
Thực tế gia đình họ không tán đồng việc mua điều hòa, một là vì sắp chuyển nhà, hai là vì vợ anh sợ nóng, cô sẽ chỉnh nhiệt độ điều hòa xuống quá thấp, ảnh hưởng đến sức khỏe của cô.
Chủ yếu là mọi người đều chưa từng sử dụng những thiết bị như máy điều hòa này và không biết chức năng cụ thể của chúng.
Nhưng vợ đã đề cập đến rồi, Tống Văn Cảnh bèn đưa cô đi xem.
Chỉ là khi họ đến quầy đồ gia dụng để xem máy điều hòa, Diệp Mạn Tinh trợn tròn mắt... Không có bán.