Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 738
Cập nhật lúc: 2024-10-23 07:42:11
Lượt xem: 16
Hơn nữa đi ra từ đoàn văn công nên dáng người và ngoại hình của cô ta đều rất tuyệt, không cần mời người mẫu, cô ta chính là người mẫu tốt nhất.
Nhưng với bối cảnh gia đình của hoa khôi đoàn, cô ta có thể khom người chịu khổ sao?
Lại qua vài ngày, hoa quế trong sân nở rất nhiều, mùi thơm thoang thoảng của hoa quế lan khắp khu nhà ở xã hội. Vào ngày mười bốn tháng tám, sinh nhật của Diệp Mạn Tinh tới rồi.
Năm nay cũng giống những năm trước, người đàn ông của cô lại phải đi làm nhiệm vụ. Cũng may mẹ chồng và Thẩm Nhuyễn Linh đêu tới, làm cho cô vui vẻ cả ngày.
Buổi sáng cô vừa thức dậy chưa lâu đã ngửi thấy mùi thơm phức tràn vào phòng, thì ra là mẹ chồng đã nấu một bát mì trường thọ và còn bưng đến cho cô.
Lúc vừa dậy Diệp Mạn Tình đã ăn một chút bánh kem cùng mọi người nên cô không quá đói, vừa ăn được một chút đã làm nũng: “Mẹ, con ăn không nổi rồi.”
Mẹ Tống đang đeo yếm cho cặp sinh đôi, nghe vậy thì dỗ dành: “Làm gì có ai sinh nhật mà nói bản thân ăn không nổi chứ. Mì trường thọ rất đặc biệt, phải ăn xong trong một lân mới được.”
Cái gọi là mì trường thọ chính là một sợi mì rất dài, có thể làm thành mì trường thọ thì nhất định rất lợi hại.
Mẹ chồng của cô đúng là một người lợi hai như vậy.
Vì hôm nay sinh nhật mẹ nên Bối Bối Đoàn Đoàn đều dậy rất sớm.
Hai khuôn mặt nhỏ vẫn luôn ngáp ngắn ngáp dài, vừa ngáp còn không quên dỗ mẹ: “Mẹ phải ngoan nhé, Bối Bối thổi cho mẹ nè, phù phù là có thể ăn rồi nha."
Cô bé nói xong, cặp mắt to tròn xinh đẹp nhìn thẳng vào cái trứng chiên trong bát mì trường thọ của cô, cái môi nhỏ bĩu ra, biểu hiện rất muốn ăn.
Diệp Mạn Tinh nhìn mà cảm thấy buồn cười.
Mẹ Tống ở bên cạnh cũng cười đến đau bụng, con bé làm như thế ngày thường bà ấy không cho ăn vậy. Diệp Mạn Tinh nhìn cặp sinh đôi, nói với mẹ chồng: “Mẹ, mẹ có thể cho hai đứa nó một bát nữa không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-738.html.]
Mẹ Tống cười xoa đầu hai đứa cháu nội, rất nhanh bà ấy đã làm xong hai chén mì trường thọ nhỏ, điều này khiến cặp sinh đôi vui mừng không thôi.
Người giúp việc ở bên cạnh trông chừng hai đứa ăn cơm, Thẩm Nhuyễn Linh làm vệ sĩ nên muốn kiểm tra giáo viên huấn luyện hằng ngày của Bối Bối và Đoàn Đoàn. Chờ cặp sinh đôi ăn mì trường thọ xong thì cô ấy mới gọi ra gọi người.
Trong phòng khách, mẹ Tống ngồi đối diện Diệp Mạn Tinh để giám sát cô ăn mì trường thọ. Mẹ Tống nhìn con dâu, thở dài: “Tỉnh Tình, Văn Cảnh không ở, mẹ sẽ cố gắng bù đắp sự thiếu vắng của nó cho con, con cứ yên tâm vui vẻ dưỡng thai, cần gì thì cứ gọi mẹ."
Bà ấy thương con dâu, nên muốn bản thân làm nhiều một chút, bù đắp cho việc con trai thường xuyên vắng nhà, không thể ở bên vợ.
Diệp Mạn Tinh ăn xong chén mì trường thọ, trong miệng thơm toàn mùi hành, hơn nữa còn no đến mức buồn ngủ.
Cô lau miệng xong, định bưng bát đi rửa thì mẹ chồng đã đứng dậy cầm lấy cái bát. Diệp Mạn Tinh nói: “Công việc của anh ấy là như thế, con hiểu mà.”
Chỉ một câu, có thể làm mẹ Tống thương yêu cô cả đời. Bà ấy thở dài một tiếng rồi đi hỗ trợ chăm sóc cặp sinh đôi đang ăn mì.
DTV
Bối Bối Đoàn Đoàn cũng ăn đến cái bụng no căng, hai đứa ngẩng đầu, giọng nói non nớt ngọt ngào: “Mẹ còn có Bối Bối Đoàn Đoàn mà."
Diệp Mạn Tinh bật cười, cô vươn tay đón lấy hai cục bột nếp trắng nõn, in một nụ hôn lên mặt hai đứa. Cô cảm thấy trong lòng ấm áp.
Cô chợt hiểu được ý của nam chính?
Nguyên văn câu nói kia là: “Khi anh không ở bên em, có thể có thêm mấy người yêu thương em, thay anh bảo vệ em.”
Diệp Mạn Tinh thầm nói: Cho nên đây là do nam chính đau lòng cô hay là lý do thuyết phục cô sinh thêm con?
Hai cục bột nếp nhỏ hôn lên mu bàn tay của Diệp Mạn Tinh, sự mềm mại đó như một loại chữa khỏi: “Mẹ ơi, Bối Bối Đoàn Đoàn sẽ luôn yêu mẹ."
Trái tim Diệp Mạn Tỉnh mềm nhũn, cô lại ôm lấy hai đứa mà hôn: “Ừ, mẹ cũng sẽ mãi yêu các con.”
Khi mấy mẹ con đang nói chuyện, bụng của cô cũng bị đá một chút, là hai bào thai trong bụng cô động đậy.