Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 782
Cập nhật lúc: 2024-10-23 22:29:26
Lượt xem: 9
Tân Lâm cân nhắc một hồi, tin tức mà anh ta nắm giữ cũng không xem là nhiều. Nhưng đơn vị bảo mật Cục An ninh Quốc gia có thể đáp ứng yêu cầu bọn họ nhỉ.
"Sao thế?"
Cô thấy Tân Lâm có chút dừng lại, mới nói: "Tôi sẽ nói với anh ba, chính là người trên bức họa kia, đám người anh ba tra ra được hơn phân nửa là người nhà họ Tống chúng ta."
Tân Lâm giảm tốc độ xe, nói tiếp: "Ai?"
Diệp Mạn Tinh: "Anh cả Tống Thanh Nguyên của chúng ta."Hả.
Tân Lâm bỗng nhiên phanh gấp ngừng lại, anh ta dừng xe lại, vừa vặn có thể nhìn thấy cửa nhà trẻ, lúc này đã có không ít đứa trẻ đã tan học, các giáo viên chờ phụ huynh đến mới cho tan học.
Cặp song sinh nhà họ Tống tương đối đặc biệt, ở gần ngay đó, bình thường đưa đón cũng là vệ sĩ đi cùng, lúc này hai đứa vẫn chưa biết mẹ tới đón bọn chúng tan học.
Diệp Mạn Tỉnh cũng sắp xuống xe, chợt nghe Tân Lâm bỗng nhiên kéo tay cô: "Cô không nên nhúng tay vào chuyện này."
DTV
Trên khuôn mặt đẹp trai của anh ta không nhìn ra cảm xúc gì, nhưng giọng điệu và ánh mắt đều trịnh trọng hơn bao giờ hết.
Diệp Mạn Tinh hỏi anh ta vì sao.
Tân Lâm nói: "Cô biết Tống Thanh Nguyên là ai không?"
Cô lắc đầu, cô thật sự không biết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-782.html.]
Tân Lâm buông cô ra, ấn mi tâm đang đau, thật sự cảm thấy đầu óc sắp nổ tung. Giọng nói của anh ta giống như mang theo một chút hương vị của băng tuyết, mát mẻ nhưng mờ mịt. Giống như thứ gì đó luôn đè ép sắp nổ tung, anh ta là một người lạnh nhạt, tính cách có phần gặp cái gì cũng không yên tâm.
Riêng gặp phải chuyện của cô, trong lòng phiền não hết đợt này đến đợt khác. Thấy Diệp Mạn Tình nhìn qua, anh ta đành phải đẩy kính gọng vàng che giấu cơn phiền não này.
"Tống Thanh Nguyên cũng không phải người bình thường, tôi nói như vậy cô có thể không quá hiểu, cô trở về hỏi chồng cô đi. Có thể cậu ta hiểu hơn tôi, bây giờ tính chất sự việc đã thay đổi."
Diệp Mạn Tinh cũng không xuống xe, cô lại ngồi vào chống cằm nhìn anh ta: "Anh nói không bình thường, là có ý gì?" Cô thầm nghĩ còn có người có thể đặc biệt hơn cô sao? Đặc biệt hơn cả hoa đào tinh?
Lúc này hai người đang ngồi trong xe, không gian thu hẹp sẽ giúp con người càng dễ tập trung suy nghĩ hơn, cô suy nghĩ nhiều hơn một chút còn Tân Lâm lại rất hiếm khi nói nhiều lời trước mặt cô.
Nhưng nếu nói thì thật sự không hề đơn giản chút nào. Thậm chí cô còn sợ trong nguyên tác còn thiếu cái gì đó nhưng khi cẩn thận nhớ lại, cô cũng không thể nói được Tống Thanh Nguyên đã hy sinh ngay từ lúc đâu có chỗ gì khác biệt.
Đôi mắt của cô thật sự rất đẹp, khi nó nghiêm túc nhìn chằm chằm một người thì thật sự sẽ khiến người đó phải dâng tặng trái tim.
Lúc đầu Tân Lâm chỉ muốn nói một chút thôi nhưng cuối cùng anh ta lại bị đôi mắt tưởng chừng như có thể nói chuyện này đánh bại.
Anh ta ngồi ngay ngắn, thậm chí còn đổi cả bài nhạc trong xe, có lẽ anh tua chưa bao giờ nói chuyện như vậy với Diệp Mạn Tinh, vì vậy trong đôi mắt vốn luôn lạnh lùng của anh ta dường như đã có sự thay đổi tâm trạng mờ nhạt.
Sự thay đổi cảm xúc này thật sự quá lạ lẫm khiến anh ta phải ăn một quả quất, vừa cảm nhận vị chua ngọt vừa chờ đợi để bình ổn lại cảm xúc của mình.
Lúc này anh ta mới nghiêng đâu nhìn Diệp Mạn Tinh và cố gắng dùng giọng điệu tương đối dịu dàng để chậm rãi nói: “Không bình thường tức là việc anh ta có thể được còn người bình thường thì không.” Nhìn đôi mắt xinh đẹp của Diệp Mạn Tinh vẫn mở to khiến lòng bàn tay anh ta có chút ngứa ngày, trong lòng anh ta có động tác quen thuộc muốn sờ đâu cô nhưng ý nghĩ này của Tân Lâm đã chấm dứt ngay lập tức.
Có lẽ gần đây anh ta càng ngày càng đau đầu nên đã khiến anh ta nhìn thấy vài thứ gì đó vốn không nên được nhìn thấy, anh ta nhíu mày muốn châm một điếu xì gà.
Nhưng cô vẫn còn ở đây nên anh ta đã từ bỏ ý định này mà chỉ đặt tay lên vô lắng rồi thở dài một hơi hỏi: “Cô có biết vì sao nhà họ Tống lại có địa vị cao như vậy không?"