Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 827

Cập nhật lúc: 2024-10-24 10:24:14
Lượt xem: 15

Đào Gia nhìn cô:

"Còn có chuyện gì muốn hỏi không?"

Đôi mắt đẹp của Diệp Mạn Tinh nhìn chằm chằm vào người đàn ông trong phòng, bỗng chốc cô không biết phải nói gì, cô đang nhớ lại thông tin mà Đào Gia vừa tiết lộ.

Đầu tiên, có người đến bắt cặp song sinh. Thứ hai, Đoàn Đoàn bị lộ, người này đến vì hương hoa đào.

Người bình thường sẽ không đặc biệt để ý đến mùi hương hoa đào này, thường ngửi thấy nó sẽ nghĩ rằng đó là nước hoa hay gì đó, và sẽ không ai nghĩ rằng đó là hoa đào tỉnh.

Nhưng cuối cùng Đào Gia lại chú ý tới.

Không những chú ý tới mà còn ra tay cứu được Đoàn Đoàn và Bối Bối.

Nếu là bạn mà không phải địch, nói cách khác, cho dù là kẻ thù thì từ lúc anh ta ra tay đã có nghĩa anh ta đứng về phía cô.

Cô chạy nhanh đến bên họ, chống khuỷu tay lên đầu gối nhìn Đào Gia:

"Cảm ơn bạn học Đào, bây giờ tôi muốn biết Bối Bối Đoàn Đoàn đang ở đâu."

"Hơn nữa kẻ muốn bắt Bối Bối Đoàn Đoàn ở đâu? Chạy rồi sao?"

Đào Gia liếc nhìn cô một cái, dập điếu t.h.u.ố.c lá trong tay rồi đứng dậy kéo rèm cửa ra, để cho cô nhìn xuống.

Diệp Mạn Tinh đứng dậy nhìn xuống, lúc nhìn thấy Bối Bối Đoàn Đoàn đang chơi đùa ở vườn hoa phía dưới, bên cạnh còn có vệ sĩ và chị Linh, phía dưới đã bài trí một công viên trò chơi đơn giản.

Điều quan trọng là còn có mấy trò b.ắ.n súng, bóng chày. Bối Bối thích nhất là b.ắ.n súng, Đoàn Đoàn thì ưa đồ ngọt, chẳng trách lại không thấy có chút động tĩnh gì.

Đào Gia hơi tránh sang một bên để cô nhìn rõ hơn, lúc này anh ta mới nói:

"Bọn trẻ chơi rất vui, bên cạnh còn sắp xếp cả vệ sĩ đi cùng nữa, yên tâm chưa?"

DTV

Tự mình nhìn thấy, cô đương nhiên sẽ yên tâm. Cô nhìn Đào Gia, suy nghĩ xem rốt cuộc đêm nay người này muốn làm gì?

Tuy nhiên cô muốn hỏi những người kia ở đâu trước? Đào Gia nói:

"Chắc là bọn buôn người thôi, tôi đã báo cảnh sát rồi, vệ sĩ của cô cùng đi tới đó rồi."

Mọi chuyện đều được giải quyết xong xuôi, Diệp Mạn Tình nói cảm ơn anh trước:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-827.html.]

"Cảm ơn bạn học Đào, nếu không có chuyện gì nữa thì tôi đưa Bối Bối, Đoàn Đoàn về trước."

"Còn về phần thù lao, anh muốn thứ gì chúng tôi sẽ cố gắng hết sức thoả mãn anh."

Đào Gia bị thái độ của cô chọc tức tới mức bật cười, anh ta thuận tiện ngồi xuống ghế sofa, đổi cho cô một tách cà phê đường khác lần nữa.

Sau đó chỉ vào Mạn Đà La khắp phòng, đột nhiên hỏi cô:

"Lúc cô tới đây, trông thấy những đóa Mạn Đà La này mà không có gì muốn nói sao?"

Diệp Mạn Tình:

"Lúc trước tôi đã hỏi anh còn gì, hỏi anh biết cây hoa Phong Gia hay không, hỏi tại sao anh lại có thể có được Mạn Đà La?"

Đây không phải không có đáp án sao?

Đào Gia: ?

Đột nhiên trong phòng lại trở nên yên tĩnh.

Diệp Mạn Tỉnh còn gọi Đào Gia mấy tiếng, nhưng người đàn ông này vẫn luôn im lặng, cô muốn rời đi rồi.

Nhưng cô vừa muốn đi thì bỗng nhiên bị người ta ngăn lại.

Cô cũng không muốn tiếp tục đoán mò với Đào Gia, lật tay nắm lấy cổ tay anh ta, đôi mắt xinh đẹp đột nhiên trở nên đỏ tươi, cô điều khiển hương hoa đào thuận theo cổ tay hai người tấn công về phía đối phương.

Hương hoa đào dò xét khắp căn phòng một lần, toàn thân cô ngây ngẩn. Cô trở tay đã bị người ta ôm lấy, một mùi hương thơm ngát ôm lấy toàn thân cô:

"Đào Đào, cô biến mất rất lâu, vừa nhìn thấy mặt đã muốn g.i.ế.c tôi.”

Lúc anh ta nói chuyện, Mạn Đà La khắp phòng đột nhiên mở ra, Mạn Đà La xung quanh vách tường nở rộ, nếu như người bình thường có lẽ đã bị dọa phát điên rồi.

Diệp Mạn Tình bị ôm vào lòng, trái tim đập nhanh hơn rất nhiều, đôi mắt xinh đẹp của cô nhìn chằm chằm anh ta, đột nhiên cô hoàn toàn bình tĩnh trở lại.

Trong hơi thở của nhau lẫn với mùi hương hoa, cô thử dò xét thêm lần nữa thì phát hiện đối phương chỉ còn dư lại một hồn, những thứ còn lại đã bỏ chạy.

Cô chắc chắn rằng đây thật sự đã hoa đồng hành của cô. Cô đẩy anh ta, kết quả gia hỏa này lại tựa cằm lên vai cô:

"Đào Đào..."

Loading...