Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 831
Cập nhật lúc: 2024-10-24 10:24:20
Lượt xem: 17
Tân Lâm:
“Hắn đối với cô rất tốt."
Nếu không, anh có thể đã không nhịn được mà ra tay rồi.
Anh ta không nói điều này, lần đầu tiên nhìn thấy cô, anh ta có cảm giác không muốn cô bị tổn thương.
Nhưng Tống Văn Cảnh thực sự rất tốt, giỏi đến mức người ngoài không tìm được cái cớ nào để công kích anh, thứ duy nhất có thể công kích chính là nghề nghiệp của anh.
Nhưng nghề nghiệp kia lại được người ta tôn trọng. Vì vậy giọng điệu Tân Lâm rất đúng trọng tâm:
"Loại đối xử tốt này tôi từng thấy thì tốt hơn, về sau nếu như cô gặp phải nguy hiểm gì, hắn nhất định sẽ bảo vệ cô."
Những lời nói ra lúc này, trong tương lai anh ta sẽ không chỉ muốn tự tát vào miệng mình một lần
DTV
.
Lúc này, bên ngoài trời đang mưa to dần, anh ta tăng nhiệt độ trong xe lên, xe lặng lẽ lái về phía trước.
Hai người đều im lặng suốt cả quãng đường, khi xe đến gần khu Hoa Thanh, Tân Lâm nói một câu cuối cùng:
"Nếu có điều gì không tốt thì đó là công việc của hắn rất đặc thù, rủi ro rất cao. Nhưng chúng ta cần những anh hùng như vậy."
Tân Lâm:
“Nếu cuối cùng hai người muốn chia tay, vậy chỉ có thể là do tình cảm của hai người mà thôi. Sở dĩ không chia ly cũng là vì tình cảm. Dù ở bên nhau hay chia tay, thì cũng có thể quyết định bằng tình cảm của hai người mà không phải ngoại lực hoặc là người khác."
Diệp Mạn Tình sửng sốt hỏi:
“Cho dù đó là người rất quan trọng?"
Tân Lâm gật đầu:
“Cho dù cho người rất quan trọng."
“Sự chiếm hữu không phải là tình yêu, cũng không phải là sự tôn trọng. Nếu cô có thể bao dung được thì có nghĩa là cô có tình cảm với đối phương. Vì cả hai bên đều yêu nhau nên dù là thân hay tình yêu thì sẽ đều nhượng bộ vì đối phương."
Chiếc xe sang trọng thuận lợi lái vào khu Hoa Thanh, Tân Lâm dừng xe nói:
“Mà điều khiến cô lo lắng chắc hẳn sẽ không phải vấn đề với chồng cô.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-831.html.]
Anh ta vừa dứt lời, tốc độ xe đân chậm lại. Lúc này, bên ngoài trời đang mưa to, nhưng khi hai người đi chậm lại thì đã nhìn thấy nam chính đang đợi dưới mưa.
Chiếc xe lập tức dừng lại, chỉ cách nam chính vài bước chân. Lúc này, đèn xe đã bật sáng, có thể thấy tóc nam chính đã ướt đẫm.
Diệp Mạn Tinh vô cùng kinh ngạc:
“Anh ba?"
Tống Văn Cảnh ừ một tiếng, cầm ô đi tới, cảm ơn Tân Lâm trước sau đó lại giữ Tân Lâm một đêm.
Đương nhiên Tân Lâm sẽ không ở lại, sau khi đưa người tới nơi thì lập tức rời đi. Bên này Tống Văn Cảnh cởi áo khoác ra, mặc áo sơ mi bên trong ôm lấy cặp song sinh, Diệp Mạn Tinh cầm ô đi bên cạnh, hai người đi bộ về nhà.
Có lẽ vì sợ cô gặp gió lạnh nên bị cảm nên người đàn ông đã yêu cầu cô đi tắm trước. Thực ra cô đã tắm một lân rồi, nhưng đêm nay có mưa, cô vẫn nên đi tắm rửa trước rồi hẵng đi nằm xuống.
"Vợ."
Tống Văn Cảnh cúi đầu hôn cô. Diệp Mạn Tinh đẩy anh đi tắm:
“Anh ba, đi tắm đi, tóc ướt rồi kìa.”
"Ừ, vợ ơi, anh nhớ em lắm. Đợi anh nhé, đừng ngủ trước đấy."
Diệp Mạn Tinh: ?
Diệp Mạn Tinh nằm trên giường ước chừng khoảng mười phút, rất nhanh người đàn ông này đi ra từ phòng tắm.
Lúc cô đang sấy tóc người đàn ông này còn nhìn cô mấy lần, cuối cùng, khi Diệp Mạn Tinh đang chuẩn bị ngáp thì người đàn ông đó đã nhanh chóng sấy tóc cho cô xong rồi đi vào nhà.
Cô vừa bước vào nhà, người đàn ông đã ôm cô từ phía sau, nói:
“Vợ, anh nhớ em."
Hai người xa nhau hơn nửa tháng, cô càng ngày càng xinh đẹp, Tống Văn Cảnh hôn vợ từ phía sau, cảm thấy từng bộ phận trên cơ thể cô đều vô cùng hấp dẫn anh.
Diệp Mạn Tình bị hôn xong nhanh chóng trở nên xúc động, giọng nói ngọt ngào uyển chuyển, như có câu móc câu:
"Anh ba."
Chỉ một tiếng "anh ba" nhõng nhẽo, Tống Văn Cảnh lập tức phát hiện m.á.u toàn thân mình giống như bốc cháy, nên dùng sức mạnh hơn một chút.
Hai người xa nhau đã lâu, nam chính lại quen thuộc với cơ thể cô nên chỉ chốc lát sau, cô lập tức bị động ôm lấy cổ anh. Âm thanh thân mật không ngừng vang lên trong phòng.
Tống Văn Cảnh đã lâu không gặp vợ rồi, thật sự tập trung đến kỳ lạ, thậm chí là dường như còn có vài phần mất khống chế.