Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 841
Cập nhật lúc: 2024-10-24 10:24:36
Lượt xem: 14
Thật ra là do ông ấy không nỡ để đứa cháu này đi, nếu anh hy sinh rồi, nhà họ Tống không chịu nổi cú sốc này.
Từ khi con trai con gái lớn gặp nguy hiểm cùng với việc vợ nói người sau lưng có thể liên quan đến kẻ hại anh cả Tống Thanh Nguyên, Tống Văn Cảnh đã đưa ra quyết định rồi.
Anh không sợ chết, chỉ sợ không lo lắng chu toàn cho vợ con. Tống Văn Cảnh nhìn chú tư, nói một cách khó khăn:
“Chú tư, nếu cháu chết, vậy hãy để cô ấy tìm người kết hôn, người nọ phải vượt qua bài kiểm tra nhân phẩm và phải đối xử tốt với cô ấy.”
Chú tư Tống nghe thế mà chạnh lòng:
“Chúng ta sẽ còn những cách khác, hà tất phải mạo hiểm như vậy?”
Tống Văn Cảnh không trả lời, anh không muốn lại nhắc đến chuyện mạo hiểm này.
Trước khi đi, anh đưa cho chú tư một cuốn sổ tiết kiệm:
“Chú tư, đây là sổ tiết kiệm, để dành cho cô ấy và con của cháu."
Chú tư Tống nhận lấy, ông ấy nghẹn ngào nói:
DTV
“Cháu yên tâm, con bé không chỉ là cháu dâu nhà họ Tống mà chú sẽ xem con bé là con gái mình.”
Tống Văn Cảnh mím môi:
“Cảm ơn chú tư.”
Chú tư Tống nhìn thái độ của anh mà buồn bã, lúc trông anh ra ngoài, ông ấy thấy rất đau lòng:
“Có thể sống thì nhớ cố gắng sống sót, thế giới này sẽ không có ai yêu vợ mình bằng con đâu."
Tống Văn Cảnh dừng bước, rốt cuộc cũng ừm một tiếng, đáp chắc nịch:
“Cháu biết rồi, chú tư."
Khi năm mới sắp đến, nhóm Tống Văn Cảnh đi thực hiện nhiệm vụ lân này đã truyền tới tin tức có người mất tin tức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-841.html.]
Vốn dĩ họ phải về vào năm mới nhưng lại nói thẳng là nhiệm vụ lần này sẽ không về trước Tết, Diệp Mạn Tinh dứt khoát lái xe đến nhà cổ nhà họ Tống để hỏi ông bà nội.
Hai người họ cũng không biết, cuối cùng để thằng tư đến trả lời. Chú tư Tống rất kín miệng, dù có nói gì thì cũng luôn bảo là cấp trên sắp xếp và nói cô về chuẩn bị mừng năm mới cho tốt.
Chú tư Tống:
“Tinh Tinh, cháu về nhà chuẩn bị một chút rồi dẫn Bối Bối và Đoàn Đoàn qua đây mừng năm mới, Văn Cảnh không sao đâu, bọn bác hy vọng cháu có thể hiểu cho cái nghề này, có đôi khi đi thì đừng nói là mấy tháng không về, một nhiệm vụ ra ngoài vài năm không trở lại cũng là chuyện thường.”
Làm quân tẩu không dễ, quả đúng là thế. Diệp Mạn Tinh phải đến doanh trại tìm chú tư Tống, bấy giờ ông ấy nói thế, Diệp Mạn Tinh cũng chẳng biết nói gì hơn.
Mắt thấy thành viên cảnh vệ bên ngoài đến tìm chú tư, cô cũng không làm phiền ông ấy, chỉ hỏi:
“Chú tư, Văn Cảnh nói với cháu là anh ấy sắp xa nhà, cháu cũng biết anh ấy có thể trì hoãn thời gian lâu thêm chút nữa. Cháu cũng không cần biết anh ấy có về mừng năm mới hay không, cháu chỉ muốn hỏi thử, lần này anh ấy có gặp nguy hiểm đến tính mạng không?”
Chú tư Tống nhìn người cháu dâu trước mặt, tâm trạng phức tạp, cháu dâu hỏi cháu ông ấy lần này có gặp
nguy hiểm hay không, ông ấy không thể trả lời chính xác.
Có, hơn nữa còn rất nguy hiểm. Nếu từ đầu đến cuối, cháu dâu không hỏi, vậy chú tư Tống có thể cho cái nhìn khách quan, nhưng hiện tại cháu dâu nhắc đến đây, thật ra chú tư Tống còn thấy rất vui. Sau cùng, ông ấy suy xét một phen:
“Theo nguyên tắc mà nói, chỉ cần làm nhiệm vụ, không thể không gặp nguy hiểm, có điều bọn bác đã chuẩn bị xong xuôi, cháu yên tâm về nhà, đợi có tin Văn Cảnh, chú hứa cháu là người đầu tiên nhận được tin."
Ở vị trí này mà chú tư Tống còn kiên nhẫn đi an ủi người khác, Tống Văn Cảnh quả nhiên là người đặc biệt.
“Dạ, cảm ơn chú tư."
Diệp Mạn Tinh có được đáp án, cô cảm ơn chú tư Tống rồi đi ra ngoài. Bên ngoài, Tiểu Triệu và trợ lý Tiểu Lưu thấy cô vẫn giữ vẻ bình tĩnh, không ai dám nhiều lời, Tiểu Triệu lái xe ở phía trước, hỏi:
“Giám đốc Diệp, về khu Hoa Thành à?"
Diệp Mạn Tinh nhớ lại lời người nọ nói trước khi đi, cô lên tiếng:
“Đến biệt thự Hương Sơn.”
Đào Gia kín miệng thế à? Cô lại muốn tìm thử xem rốt cuộc là kẻ điên nào mới có thể đánh bại anh cả Tống Thanh Nguyên, còn khiến hoa đồng hành của anh ấy bị thương nữa.