Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 871
Cập nhật lúc: 2024-10-24 10:26:10
Lượt xem: 11
Cô khẽ ngẩng đầu lên, chợt nhận ra người phía trên đã ngừng cử động.
Khi nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông, mặt cô lập tức trắng bệch như từ giấy trắng, khóe miệng anh đang chảy máu.
“Anh ba.” Diệp Mạn Tinh giật mình.
Cô kéo quần áo của người đàn ông ra, lập tức hít vào một hơi lạnh: “Sao khắp nơi đêu có vết thương vậy?"
Sắc mặt của người đàn ông vô cùng nhợt nhạt, khắp cánh tay và cổ tay đều có những vết sẹo ngang dọc.
Thậm chí cả lưng và qđùi cũng đều có vết thương, Diệp Mạn Tinh nhìn vết thương dày đặc không khỏi cảm thấy da đầu tê dại.
“Chuyện gì vậy? Tại sao anh lại bị thương nhiều thế này?"
Cô cũng không quan tâm việc tra hỏi xem tại sao người đàn ông lại bị thương nặng như vậy nữa, đang định đưa người đàn ông vào không gian thì phía sau cô đã có một đội quân lớn lao tới.
Triệu Lăng, Triệu Chiêu Hoa và Tống Thanh Kỳ đều đã đến.
“Chị dâu.”
“Lữ đoàn trưởng Tống.”
Nhiều người đi tới như vậy, không thể đưa người vào không gian được, cô im lặng không nhúc nhích. Khi mấy người kia tiến tới, cô chỉ lấy một ít bùn bôi lên mặt, khuôn mặt vốn đẹp đến khó thở đã được che đậy.
Tống Thanh Kỳ thấy cô không sao thở phào nhẹ nhõm, vội vàng hỏi: “Chị dâu, chị không sao chứ?"
DTV
Diệp Mạn Tĩnh lắc đâu: “Không sao."
Triệu Lăng liếc nhìn Tống Văn Cảnh trong n.g.ự.c cô thì cau mày nói: “Anh ta biến thành người m.á.u rồi sao? Chắc là bị b.ắ.n trúng rồi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-871.html.]
Diệp Mạn Tinh gật đầu: “Lúc đầu anh ba có đỡ một vài phát súng."
Triệu Chiêu Hoa đã biến mất từ lâu, trước đây, anh ta có thân hình mập mạp, mỗi khi cười lên đều rất có khí thế, nhưng bây giờ đã gầy đi cả một vòng.
Nhưng anh ấy vẫn thích cười như trước: “Em dâu à, giao Văn Cảnh cho bọn anh đi, phải lấy đạn ra cho nó đã.” Diệp Mạn Tinh nhìn thấy anh hai Triệu thì rất ngạc nhiên: “Anh hai, sao anh lại gầy vậy?”
Nhưng cô vẫn nhờ vài người khiêng người đàn ông lên cáng để lấy đạn. Nói thật, cô thật sự không biết cách lấy đạn, để mấy người họ lấy đạn ra trước sẽ tốt hơn.
Tống Thanh Kỳ ở lại, giải thích tình huống hiện giờ cho cô: “Chị vợ, bây giờ bọn em phải đi cứu người, tình hình của chị và anh ba đều thích hợp để di chuyển, bọn em sẽ đưa chị ra xe và xuống núi trước nhé?" Tình trạng của Diệp Mạn Tinh không tệ, nhưng cô muốn tìm kiếm đào mộc bổn thể, nghe vậy, cô bèn nói: “Tôi sẽ kiểm tra tình hình của anh ba trước."
“Cũng được.”
Tống Thanh Kỳ dẫn Diệp Mạn Tinh đi phía sau xem Tống Văn Cảnh lấy đạn ra như thế nào.
Bên này, Triệu Lăng và những người khác đang lấy đạn cho Tống Văn Cảnh trong lêu dựng tạm.
Ở phía bên kia, đội đặc nhiệm do chú thứ tư Tống Tấn Chiêu chỉ huy, Cục Điều tra Hình sự do Tống Thanh Lâm chỉ huy, Cục Công an do cục trưởng Trần và những người khác chỉ huy, hợp lực với Cục Công an tỉnh thành phố Nam Thành, Cục Công an thị trấn Ngọc Tây,...
Ngoài ra, Tống Thanh Kỳ và những người khác từ tổ hành động đặc biệt của quân khu Tây Nam đã đến Khu thí nghiệm Nam Long của tập đoàn Nam Long để bắt người.
Lần này, họ phái đi rất nhiều người, các bộ phận đi theo cũng hợp lực truy bắt hung thủ, giải cứu con tin, tiêu hủy các sản phẩm thí nghiệm dưới lòng đất,... Tổng cộng tiêu hủy gần vài tấn sản phẩm thí nghiệm thuộc nhiều loại sản phẩm không hợp lệ.
Trong số những người được giải cứu có hàng trăm chuyên gia và giáo sư đã biến mất khỏi thủ đô, ngoài ra còn có đủ các loại nô lệ và gần một nghìn con tin. Họ đều là phụ nữ và trẻ em bị bắt cóc, chẳng biết đã bị giam giữ dưới tầng hầm của khu biệt thự bao lâu.
Vụ án này đúng là khiến người ta căm phẫn, hàng trăm người từ cấp cao nhất đến quản lý của toàn bộ tập đoàn Nam Long đều bị bắt.
Tuy nhiên, cậu chủ Lâm của tập đoàn Nam Long và cậu Năm, người chủ mưu đằng sau toàn bộ cơ sở thí nghiệm đều đã bỏ chạy.
Hơn thế, những người họ muốn cứu, bao gồm anh cả Tống Thanh Nguyên, cậu ba Tống Thanh Vân, thậm chí cả cô út Tống Văn Thư đều đang mất tích.
Cuối cùng, Tống Văn Cảnh được đưa đến bệnh viện dưới núi để hồi phục, Bối Bối và Đoàn Đoàn cũng đang ở đó, Cố Nguyên không biết tại sao mình lại dở hơi đến mức mang theo cả cặp song sinh.