Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 913

Cập nhật lúc: 2024-10-24 18:33:31
Lượt xem: 25

Tiến vào không gian, Tống Bối Bối thật sự bị sốc trước của ngon vật lạ trong không gian.

Tống Bối Bối: “Cái gì thế này, xa hoa vậy sao? Còn biết kể chuyện nữa ạ?”

Không ngờ thứ đầu tiên thu hút Tống Bối Bối lại là con rối.

Nếu con bé biết người dạy bọn nó học khi còn nhỏ là một con rối, có lẽ sẽ phải há hốc mồm.

Tống Đoàn Đoàn giỏi quan sát hoàn cảnh, tiến vào không gian, cậu bé không khỏi kinh ngạc, ở đây có nhiều trái cây quá.

“Sao nhiều trái cây thế ạ?"

Cậu bé vốn còn định thử xem có hái xuống được không, ai ngờ không hái được.

Tống Đoàn Đoàn: ? Bắt nạt người ta quá rồi đó.

“Chà, Bối Bối, Đoàn Đoàn tới đây nào.”

Một bóng dáng quen thuộc bỗng xuất hiện trong rừng đào, không phải là Đào Gia thì là ai?

Đào Gia xách theo một cái giỏ tre, làm việc nghiêm túc như thể đây là vườn nhà anh ta, nhìn thấy Đoàn Đoàn đứng ở ngoài vườn trái cây, anh ta lập tức chạy tới.

Đào Gia ngồi xổm xuống thương lượng với Bối Bối: “Cháu có muốn ăn không? Chỉ cần khiến cha mẹ cháu ly hôn, chú sẽ hái rất nhiều cho cháu."

Tống Đoàn Đoàn: ?

Tống Đoàn Đoàn mở to mắt nhìn chú Đào, hỏi: “Chú Đào, chú nghiêm túc đấy à?”

Đào Gia vừa định gật đầu thì nghe thấy tiếng ho nhẹ truyền đến từ đằng sau.

Anh ta vừa quay đầu lại, không phải là Tống Văn Cảnh và Tân Lâm thì là ai?

Đào Gia thở dài: Đây chỉ là câu nói đùa thôi, không phải lời thật lòng mà, sao lại dễ bị người khác nghe thấy vậy chứ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-913.html.]

Anh ta làm như không có việc gì chào hỏi Tống Văn Cảnh và Tân Lâm, sau đó dẫn Tống Đoàn Đoàn đi vào sâu trong vườn trái cây: “Tôi dẫn thằng bé đi hái ít trái cây.” Tống Đoàn Đoàn còn định nói gì đó, bên kia bỗng truyền đến giọng của Bối Bối: “Mau đến đây xem này, ở đây còn có thể ghi hình đấy, cao cấp thật.”

Tống Đoàn Đoàn: ? Chị gái cậu bé không hổ là chị gái của cậu bé.

Trong căn phòng trong khu biệt thự, Diệp Mạn Tinh đưa cho cặp sinh đôi trai gái một ít rượu trái cây không có hại cho sức khỏe, yêu cầu chúng nó kể lại chuyện kiếp trước của mình.

Tống Bình Bình nhìn xung quanh, không thấy cha đâu, biết ngay là mọi chuyện thế là hết, không muốn nói cũng phải nói.

Diệp Mạn Tinh an ủi: “Cha sẽ không trách các con đâu, các con cứ nói đúng sự thật là được.”

Tống Bình Bình tìm từ rồi nói: “Thì là bọn con vừa được sinh ra đã có ký ức, trong trí nhớ, kiếp trước mẹ đã mất, sau đó cha tái hôn, bọn con cũng bị bắt đi lấy m.á.u rất lâu mới được thả ra."

Diệp Mạn Tinh run tay, vậy tức là hai đứa nhỏ này sống lại?034

Diệp Mạn Tinh: “Con và Hoan Hoan đều có ký ức sao?"

Hai đứa nhỏ gật đầu.

Diệp Mạn Tinh hỏi: “Sau đó thì sao?"

Tống Bình Bình nói: “Sau đó nhà họ Tống vẫn luôn điều tra bằng chứng, cha cũng nói cha đang điều tra. Nhưng không điều tra được, sau đó bọn con tự mình báo thù, dùng bom, ông già nhà họ Lâm kia vẫn luôn là lãnh đạo của viện nghiên cứu, bọn con bị bắt lại.”

Tống Bình Bình cẩn thận liếc cô một cái, nói tiếp nửa câu sau: “Sau đó bọn con tỉnh lại, vừa tỉnh lại thì biết mình sống lại.” Diệp Mạn Tinh thật sự kinh ngạc, bảo sao cô cảm thấy cặp sinh đôi rất khó nuôi, nhất là Tống Bình Bình, quả thật là mệt bở hơi tai, hóa ra là sống lại.

DTV

Diệp Mạn Tinh hỏi: “Vậy sau khi cha con nghe xong chuyện của bọn con thì nói thế nào?"

Cuối cùng Tống Hoan Hoan cũng trả lời: “Cha nói cha rất xin lỗi, nếu cha ở trong giấc mơ của bọn con, cha sẽ không để chuyện như vậy xảy ra.”

“Cha còn nói đừng nói cho mẹ biết, mẹ sẽ lo lắng, sau đó cha cũng biến mất.”

Tống Hoan Hoan thấy cô im lặng, cũng thật sự sợ cha mẹ sẽ cãi nhau, Tống Hoan Hoan còn lo lắng nói: “Mẹ ơi, sau này khi bọn con có tin tức của cha thì cha cũng đã trở lại, con nghe cha Cố nói, cha bị rút m.á.u một năm trời.”

“Cha vẫn luôn không cho mẹ biết, cũng ngăn cản bọn con là vì sợ mẹ biết rồi sẽ đau lòng đấy.”

Bây giờ Tống Bình Bình đã chấp nhận cha, phát hiện cha vẫn là một người cha tốt nên không nhịn được mà nói đỡ cho cha cậu bé vài câu.

Loading...