Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 916
Cập nhật lúc: 2024-10-24 18:33:36
Lượt xem: 23
Nhưng sao em chồng lại liên quan tới cô cả nhà họ Giang được nhỉ? Với tính cách của em chồng cô, cô khó mà tin được việc cậu ấy muốn kết hôn.
Diệp Mạn Tinh hỏi: “Văn Lâm với cô Giang, à không phải, ý em là làm sao quen biết được em dâu thế?" Đến bây giờ cô vẫn tò mò, làm sao hai người kia gặp nhau rồi ở bên nhau được?
Tống Văn Cảnh cũng không rõ cho lắm, chỉ nói: “Em dâu cũng làm ở cục Hậu cần Hải quân."
Diệp Mạn Tình: “Ồ.”
Sao cô lại cảm thấy không chỉ có vậy nhỉ?
Chỉ là người ta cũng sắp kết hôn tới nơi, trước mắt, cô cảm thấy cô em dâu này ngoại trừ việc có hơi kiêu ngạo thì những khía cạnh khác cũng được.
Tống Văn Cảnh nói chuyện với vợ một lúc rồi đi ra ngoài dùng nước lạnh rửa mặt, nhìn thấy bóng người đứng trong bóng tối, anh nhướng mày: “Ngày mai làm chú rể rồi, sao lại đứng ngoài này hút thuốc vậy?”
Anh không ở cạnh cậu em này nhiều, nhưng tình cảm cũng không cạn, anh đưa sổ tiết kiệm trong túi cho em trai.
Tống Văn Lâm ném đầu lọc thuốc trong tay đi, tính nết cà lơ phất phơ trước đây biến mất, cậu ấy nhận lấy quyển sổ màu đỏ mà anh cả đưa cho mình: “Cái gì thế ạ?”
“Quà cưới chị dâu em cho em."
Nước lạnh vẫn đang đọng trên mặt anh, mùa đông khắc nghiệt, người khác đều dùng nước ấm để rửa mặt rửa chân, chỉ có anh mới có thể dùng nước lạnh rửa mặt, tắm rửa.
Nước suối mát lạnh đập vào cơ bắp rắn chắc khiến bọt nước văng khắp nơi, Tống Văn Lâm nhìn bao nhiêu lân cũng cảm thấy cơ bắp của anh trai mình thật sự rất đẹp.
DTV
Đêm đến, ánh đèn ngoài sân mờ mờ, nhưng cậu ấy vẫn nhìn thấy con số trên sổ tiết kiệm: “Sao lại cho em nhiều thế?" Tống Văn Cảnh bị cậu ấy làm cho tức quá hóa cười: “Không thích à?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-916.html.]
Tống Văn Lâm định kéo cánh tay của anh mình, ai ngờ còn chưa kịp đụng vào tay áo đã bị hất ra, trong sân truyền đến tiếng hét thảm thiết: “Anh à, dù gì ngày mai em cũng là chú rể, anh chừa cho em chút thể diện với.”
Tống Văn Cảnh kéo cậu ấy dậy, hỏi cậu ấy còn muốn đụng tay đụng chân nữa không. Tống Văn Lâm nhanh chóng lắc đầu: “Anh à, em không đánh nhau với anh nữa.”
Tống Văn Lâm đẩy một chiếc ghế nhỏ tới, bỗng nhiên hỏi anh trai cậu ấy một vấn đề sâu sắc: “Anh à, lúc trước anh cũng không muốn cưới chị dâu, là cuộc sống sau khi kết hôn tốt hơn à? Em thấy bây giờ anh dính chị dâu lắm."
Đương nhiên ngay từ đâu cậu ấy cũng cảm thấy chị dâu quá mỏng manh, nhưng sau khi chung sống một khoảng thời gian, cậu ấy cảm thấy một cô vợ mỏng manh vẫn tốt hơn là một cô vợ có thể quất roi mọi lúc mọi nơi.
Cậu ấy thật sự không muốn kết hôn.
Động tác rửa mặt của Tống Văn Cảnh dừng lại: “Sao vậy, không hài lòng với cuộc hôn nhân này à? Nếu không hài lòng, vì sao em còn kết hôn? Với hoàn cảnh của nhà mình, em cũng không cần phải thỏa hiệp gì cả."
Tống Văn Lâm phân vân một lúc lâu, cuối cùng gãi đầu nói: “Cũng không phải là không hài lòng, thì là em vẫn luôn cảm thấy có vợ phiền phức lắm, nếu có cưới vợ thì cũng phải cưới một người tốt tính như chị dâu thì mới dễ chung sống.”
“Nếu em không thích thì không cần miễn cưỡng.” Tính cách của Tống Văn Cảnh là vậy, sự tình có hơi phiền phức, nhưng không phải là không thể giải quyết.
Nhưng anh vẫn nói: “Nếu đã quyết định cưới thì phải đối xử với người ta cho tốt vào. Thân phận của em đặc biệt, làm vợ quân nhân không dễ, em lại càng phải thương vợ hơn.”
Có lẽ cảm thấy em trai vẫn muốn biết đáp án của câu hỏi trước đó, anh nói: “Lúc trước anh chưa từng gặp chị dâu em, nhưng lân đầu tiên gặp cô ấy, anh đã thích cô ấy ngay."
Nếu phản ứng của cơ thể như vậy còn không gọi là thích, anh thật sự không biết thế nào mới là thích.
Tống Văn Cảnh: “Dù thế nào đi chăng nữa, dù thích hay không thì em cũng phải cảm nhận được.”
Tống Văn Lâm suy tư lắng nghe, mỉm cười cất quà đi, nói: “Cảm ơn anh.” Buổi tối ngày hôm sau, sau khi phá động phòng, Diệp Mạn Tinh mới hiểu Giang Tiểu Lan là người thế nào.
Cô cả nhà họ Giang này có vẻ ngoài không tồi, lấp lánh phóng khoáng, đôi mắt to long lanh như biết nói, cô ấy không phải kiểu xinh đẹp thanh tú mà vô cùng rực rỡ, là một người đẹp mạnh mẽ.