Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 98
Cập nhật lúc: 2024-10-18 05:58:55
Lượt xem: 147
Có thể sinh ra một đứa con trai môi đỏ răng trắng như Chu Thư Ngọc thì cũng thể hiểu dung mạo mẹ Chu khi còn trẻ cũng không tệ, tính cách cũng mạnh mẽ.
Đôi mắt phượng khẽ nheo lại, mẹ Chu nhìn thấy mẹ Trần chặn cửa không cho mình vào, trong nhà có hai cái đầu thò ra ngoài cửa xem náo nhiệt cũng bị ăn đánh liền lên tiếng hỏi luôn:
“Con tiện nhân Trần Kiều Kiều kia muốn ly hôn thì cứ ly hôn đi, ai hiếm lạ nó chứ? Hộ khẩu của nó ở nông thôn làm hại cháu ngoan của tôi không thể làm hộ khẩu trong thành phố được.”
“Chúng tôi nuôi cô ta ăn không ngồi rồi cũng không sao. Vậy mà cô ta điên rồi, muốn ly hôn hay đau đầu bất tỉnh gì đó tôi không quan tâm, nhưng vì sao lại dẫn cháu của tôi đi chứ?”
Mẹ Trần đã nghe chuyện của con gái từ trước, nói đúng ra là đã nhận tiền của con gái rồi nên đương nhiên sẽ bảo vệ lợi ích cho con gái. Bà ta chặn cửa, khí thế không khác gì một kẻ làm quan:
“Tôi đã bảo Kiều Kiều không ở đây, có phải bà thông gia đã lạc mất con gái của tôi ở đâu rồi..."
Mẹ Trần đành chơi trò tôi không biết, tỏ thái độ mình không hay chuyện gì, không biết con gái đã ly hôn, cũng không gặp cháu ngoại.
Sau đó bà ta còn hỏi có phải cháu mình đã mất tích rồi không, đòi đi báo cảnh sát.
"Hừ."
Mẹ Chu hừ lạnh một tiếng, bà ta hiểu rõ thái độ của nhà họ Trần, nhà họ Trần này đang tỏ ra rất khí thế.
Thích khí thế như vậy thì tại sao năm đó khi bên nhà họ tặng rất nhiều sính lễ đến thì nhà họ Trần chẳng mảy may đưa cho con gái thêm một món hồi môn nào?
“Hừ, không cho vào đúng không? Phá cửa đi, phá mạnh vào... ai ngăn cản đánh cho tôi.”
Mẹ Chu bị con dâu đến tận xưởng làm loạn một trận, quan hệ mẹ chồng nàng dâu của hai người hoàn toàn bị xé rách. Lần này cho nói gì thì nói, bà ta cũng phải đưa được cháu nội về, còn nhà họ Trần này đang định diễn cái gì? Bà ta chẳng hiếm lạ.
Loảng xoảng.
Rầm.
Leng keng, loảng xoảng, lách cách.
Mẹ Trần bị đẩy ra, mẹ Chu mang theo người xông vào đập phá đồ, lật chỗ này tìm chỗ nọ làm cho mấy cô con dâu nhà họ Trần đang ở bên trong đều bị dọa cho hoảng hốt choáng váng.
Họ gào khóc xé họng gọi người: “Người đâu, có kẻ phá hoại”
Ở thời đại ngày nay, các đơn vị đều được chia thành các khu nhà, cha Trần có địa vị cao, nhà máy thịt đã phân bổ ba căn phòng rất rộng rãi cho nhà họ Trần nhưng chỉ trong nháy mắt, cả ngôi nhà đã bị đập phá thành một mớ hỗn độn.
Mẹ Trần rơm rớm nước mắt, lao vào đánh mẹ Chu nhưng bị người của mẹ Chu ngăn lại.
Nhà họ Trần có người đánh tới cửa, cha Trần còn đang đi làm chưa kịp trở về, ngược lại Trần Kiều Kiều dẫn hai đứa nhỏ đi chơi bên ngoài đã quay về.
Vừa về đến cửa còn chưa biết rõ sự tình, cô ta đã chợt nghe thấy một giọng nói quen thuộc: “Trần Kiều Kiều."
Chương 99 :
Bốp.
Một bóng dáng lao về phía cô ta với tốc độ cực nhanh, một cái tát hung hãn giáng xuống, cơn đau rát ập đến, Trần Kiều Kiều bị cái tát này làm cho choáng váng cả người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-98.html.]
Giọng nói mẹ Chu lạnh như băng:
“Tiện nhân Trần Kiều Kiều kia, hoặc là cô ngoan ngoãn theo tôi trở về, hoặc là ly hôn xong rồi tự mình cút đi không mang theo cháu tôi, hoặc là mang theo hai đứa nhỏ mà không nhận được chi phí nuôi nấng của nhà họ Chu, tự cô nghĩ đi.”
“Bà...”
Mẹ Trần nghe thấy lời vô sỉ tức đến phun khói đâu. Nhưng hôm nay mẹ Chu lại mang theo rất nhiều người đến, đập phá nhà họ Trần thành khung cảnh gà bay chó sủa.
Trần Kiều Kiều như bị nướng trên lửa, đương nhiên cô ta không đồng ý với mấy lựa chọn mẹ chồng nói ra. Nhưng cô ta chưa kịp khóc lóc gì thì mẹ Chu đã đòi cướp đứa bé đi luôn, cả nhà họ Trần của họ lại tiếp tục náo loạn.
Có người chạy đi tìm cha Trần, đợi đến lúc cha Trần nghe được tin trở về trò cười mới tạm thời dừng lại. Tuy thế chuyện ly hôn giữa hai nhà vẫn chưa đi đến hồi kết, hiện trường hỗn loạn vô cùng.
Nhà họ Trần gà bay chó sủa, nhưng Diệp Mạn Tinh không hề biết, mà dù có biết thì bây giờ cô cũng không thể quan tâm đến chuyện đó.
DTV
Lúc này cô đang ngồi trong phòng làm việc của bác sĩ, kiên nhẫn đợi kết quả.
Tâm tình hoa đào tinh rất phức tạp.
Hoa đào tinh nhỏ muốn cắn người!
Nguyên chủ trong nguyên tác c.h.ế.t sớm không phải vì do sau khi sinh con một năm rồi c.h.ế.t không rõ nguyên nhân đấy hả? Sao cô ta còn phải bội nam chính nữa vậy?
Nếu cô không chịu ngoan ngoãn sinh con thì cốt truyện của nguyên tác còn đúng nữa hay không?
Nhưng nghĩ đến đây rồi cô lại chợt vui vẻ trở lại, đôi lông mày thanh mảnh và đôi mắt như ngọc hình như đã sáng lên.
Tống Văn Cảnh cầm báo cáo kiểm tra đẩy cửa vào, vừa hay bắt gặp vợ mình đang tươi cười, đôi mắt sâu thẳm lạnh lùng kia nhìn chằm chằm cô vợ nhỏ thật lâu không chịu rời khỏi.
“Mang đến đây đi.”
Giọng nói của bác sĩ đột ngột vang lên trong phòng. Tâm tình Tống Văn Cảnh rất phức tạp. Bỏ đứa bé đi thì anh đau lòng. Nhưng anh cũng đau lòng trước nước mắt của vợ.
Cả cuộc đời Tống Văn Cảnh chưa bao giờ cảm thấy bản thân mình bất lực như vậy. Nhưng anh đã bị thua bởi chính người vợ của mình.
Anh đứng ở đó không nhúc nhích thật lâu, cuối cùng cũng phải để Diệp Mạn Tình đứng lên lấy báo cáo kiểm tra đưa cho bác sĩ xem.
Xoạt Xoạt Xoạt.
Bác sĩ lật xem báo cáo kiểm tra, ngước mắt nhìn đôi vợ chồng đang đứng trước bàn vài lần, vẻ mặt nghiêm túc, hàng lông mày nhíu lại gần như có thể g.i.ế.c c.h.ế.t một con ruồi.
Thình thịch.
Thình thịch.
Thình thịch.
Trong phòng khám, Tống Văn Cảnh và Diệp Mạn Tinh đều nghe thấy được âm thanh trái tim nhảy loạn xạ của mình, thậm chí cả cơ thể cũng cứng đờ.
Họ một lòng chờ đợi phán quyết của bác sĩ, đợi xem liệu có thể bỏ hay không.