Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 101
Cập nhật lúc: 2024-10-15 05:05:57
Lượt xem: 94
Là cháu trai của mình và Trần Uyên Ẩm vốn nên được nuôi dưỡng như ngọc, Lưu Tương Niên càng lúc càng nổi giận: “Nếu bà muốn đi thì cứ đi, hỏi tôi làm cái gì?” Bà cụ Lưu khóc lóc đi vào trong nhà.
Lưu Tương Niên cũng không cho bà ta ánh mắt nào, lên lầu hai, đi vào thư phòng nhìn ra ngoài, cây phượng vĩ thật đẹp đã bị cưa thành như thế này, trong lòng ông cụ cảm thấy vô cùng khó chịu, ông cụ cầm điện thoại lên: “Giúp tôi liên lạc về Thượng Hải một chút, tra về cháu trai của Trần Tế Thương, con trai của Trần Uyển Âm là Trần Tư Niên, sau khi tra xong thì báo cho tôi biết. ”
Lưu Tương Niên mệt mỏi, ông cụ nằm ở trên ghế nằm trong phòng rồi nhắm mắt lại, trong đầu đều là Trần Uyển Âm, không nghĩ tới lần từ biệt kia lại là mãi mãi, ông cụ nhắm nghiền hai mắt, trước mắt là Trần Uyển Âm nằm dựa ở ghế trong sân, dùng một quyển sách che mặt, ông cụ về nhà lấy quyển sách kia ra, vụng trộm hôn lên má của bà, nhìn gương mặt của bà đỏ bừng lên, đứng lên đánh mình. . . Mãi đến khi tiếng đập cửa truyền đến, Lưu Tương Niên mới đứng lên, đưa tay lau khuôn mặt, vậy mà đầy nước trong tay, lấy khăn tay ở trên bàn lau sạch mặt.
Tiếng đập cửa càng ngày càng nhanh, ông cụ đi tới cửa kéo ra, thấy con gái và vợ đang đỏ mắt, mũi của ông cụ có chút nghẹt, tiếng nói có chút khàn: “Có chuyện gì sao?”
“Ba à, mắt ba bị sao vậy?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Bị con gái nhìn ra, Lưu Tương Niên quay người: “Không sao cả, mấy người có việc gì không?”
“Có. ” Lúc nói lời này con gái còn có chút nức nở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-101.html.]
Lưu Tương Niên ngồi xuống, bà Phùng Lưu Xảo Yên ngồi ở bên cạnh ông cụ, bà cụ Lưu đứng bên cạnh, không cam lòng nhưng cũng không rời đi.
“Ba à, Phùng Thế Xương dẫn Học Minh đến nhà họ Hứa từ hôn mà không nói với con một tiếng. ”Lưu Xảo Yên lại khóc lên: "Nếu không phải là Diệu Nhi khóc gọi điện thoại cho con thì con cũng không biết. Con hỏi Học Minh, Học Minh nói thằng bé sẽ không thừa kế Thiên Hòa, Phùng Thế Xương cũng không có ý định sao sản nghiệp nhà họ Phùng cho Học Minh, thằng bé không xứng với Hứa Diệu Nhi, cho nên muốn hủy hôn. Ba à, Học Minh đã được ba dạy dỗ từ năm mười hai tuổi! Dưỡng chó, dưỡng mèo cũng phải có tình cảm chứ? Ba nói không cho là không cho sao?”
“Ba không nói là không cho, là Học Minh muốn tạm thời rời khỏi Thiên Hòa, chuyên tâm cho sự nghiệp của mình. ”
“Nhưng thằng bé chỉ cần không đến Thiên Hòa là toàn bộ người Hồng Kông đều biết biết, thằng bé từ hôn với nhà họ Hứa, cái gọi là cửa gỗ đối với cửa gỗ, cửa trúc đối với cửa trúc, những gia đình giàu có đều coi trọng việc môn đăng hộ đối. Từ bỏ Hứa Diệu Nhi, thằng bé còn có thể tìm được gia đình nào khác như vậy sao?”
Lưu Xảo Yên giữ tay Lưu Tương Niên: "Ba, bây giờ Hứa Hạt đang chờ điện thoại của ba, ba chỉ cần nói một câu đồng ý từ hôn thì ông ta sẽ đồng ý. ”
“Từ hôn là ý nghĩ của Học Minh. ”Lưu Tương Niên đứng lên: "Ba đồng ý, nếu như bây giờ con muốn ba gọi điện thoại thì ba sẽ gọi cuộc điện thoại này. ”Lưu Xảo Yên nghe thấy lời này liền muốn khóc cũng không khóc được, sững sờ nhìn người ba đã yêu thương mình từ nhỏ.
“Xảo Yên, đừng cầu xin ông ấy. Bây giờ ông ấy đang nghĩ về con trai cháu trai và người phụ nữ kia. Trong lòng của ông ấy làm gì còn vị trí cho hai mẹ con chúng ta? Con hỏi vì sao mắt của ông ấy hồng, chắc hẳn là khóc vì người phụ nữ kia!”Bà cụ Lưu mỉa mai: "Trước kia người phụ nữ đó sống trong b.o.m đạn cũng không thấy ông ấy trân trọng như vậy, bây giờ thì lại giả vờ thâm tình. ”Lời này đ.â.m chọt đúng chỗ đau của Lưu Tương Niên, ông cụ thẹn quá hoá giận, chỉ vào cửa ra vào: “Cút cho tôi. ”Bà cụ Lưu lôi kéo con gái đi ra ngoài, Lưu Tương Niên chống hai tay lên bàn, vết sẹo bị tiết lộ, đau không thể tả, không… Uyển Âm thích ông ấy, bà ấy đã sinh con trai trong mưa b.o.m bão đạn, lấy tên là Tư Niên.