Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 116
Cập nhật lúc: 2024-10-15 05:06:20
Lượt xem: 69
Cho dù ba mẹ Trần thương nguyên chủ như thế nào thì cô cũng chỉ lười nhác qua loa, luôn cảm thấy người ta thiếu nợ gia đình mình, cho dù đối xử tốt với cô như thế nào thì cũng là chuyện đương nhiên. Cho nên dù cuộc hôn nhân này là vì mộng tưởng tới Hồng Kông của nguyên chủ thì nguyên chủ cũng chưa bao giờ chịu mở miệng gọi bọn họ một tiếng.
Cô phải làm gì để cân bằng mối quan hệ với ba mẹ Trần đây?
Trong điện thoại cô cũng gọi “ba”, cũng không làm kiêu, cô kéo ghế dựa ra nói: “Ba mẹ ngồi xuống đi!”, mẹ Trần nghe thấy cô gọi “Ba mẹ ” thì nụ cười trên mặt càng tươi hơn.
Nhưng mà trong nhà cũng chỉ có hai chiếc ghế, mẹ Trần nhìn: “Các con ăn cơm trước đi. ”
Vân Mộng Hạ Vũ
Trần Chí Khiêm lấy ghế ở trong góc ra: “Ba mẹ, hai người ăn chưa?”
Lần trước khi Lưu Tương Niên tới, anh không lấy ghế ra, Phàn Kỳ đẩy Trần Chí Khiêm: “Anh hỏi ba mẹ đã ăn chưa mà lại không đi xào trứng tráng cà rốt, cùng nhau ăn chung một chút! Đần chết!”
“Tôi đi xào. ” Trần Chí Khiêm quay đầu muốn đi xào rau.
Phàn Kỳ cất đồ vào trong ngăn tủ, xoay người lại: “Bạn của A Khiêm giúp mang chảo từ trong nước đến đây, hôm nay chúng con làm thử bánh kếp, ba mẹ, hai người nếm thử không?”
Vốn là làm hai cái bánh kếp, bây giờ có bốn người, mỗi người nửa cái cũng được: “Ba mẹ, hai người ăn bánh kếp trứng gà đi. ”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-116.html.]
“Mẹ đi rửa tay. ” Mẹ Trần nói. Hai người lớn tuổi đi rửa tay, mẹ Trần rửa tay xong đi nhận lấy nửa miếng bánh kếp trứng gà, cắn một cái, đôi mắt sáng lên: “Ông Trần, ông ăn thử đi. Bánh kếp trứng gà này ăn rất ngon. ”Trần Chí Khiêm đánh trứng gà: “Đây là do Kỳ Kỳ làm.”
Ba Trần đang ăn bánh kếp trứng gà có chút giật mình: “Kỳ Kỳ làm sao?”Phàn Kỳ giải thích: “Ba, thỉnh thoảng A Khiêm rất bận rộn, con cũng không thể chờ anh ấy về nấu cơm cho con đúng không? Cho nên con tự học rồi làm! Huống hồ, mẹ con cũng nói với con, ra ngoài cũng không nên để A Khiêm chăm sóc con mãi, hơn nữa trong nhà còn có ba mẹ, bà nội và anh trai. ”
“Niếp Niếp thật ngoan. ” Mẹ Trần vui vẻ nhìn Phàn Kỳ, quay đầu hỏi ba Trần: "Có phải là Niếp Niếp mập lên hay không?”Ba Trần nhìn kỹ qua mắt kính: “Đúng là mập hơn một chút. Xinh xắn hơn lúc trước. ”
Béo… Mập?Phàn Kỳ nghe thấy lời của ba Trần mẹ Trần thì quay đầu nhìn Trần Chí Khiêm đang bưng trứng gà tráng cà rốt khô đi đến, hy vọng anh có thể nói một câu công bằng. Trần Chí Khiêm đưa tay bóp mặt Phàn Kỳ một cái: “Gần đây ăn cơm rất ngoan, thỉnh thoảng cũng ăn hơi nhiều cho nên trên mặt có thêm chút thịt. ”Ơ chuyện này?
Được anh chứng thực, Phàn Kỳ muốn khóc. Trông thấy tinh thần của Phàn Kỳ sa sút, mẹ Trần vội vàng ôm cô: “Niếp Niếp à! Mẹ và mẹ con đều lo lắng, con đi ra ngoài, không giống khi ở trong nhà, khi đó còn có người thúc giục con ăn cơm. Có phải là gầy đến mức không còn da thịt không? Bây giờ thì tốt rồi, lúc trở về, mẹ có thể nói với mẹ con, không chỉ không gầy đi mà còn béo lên. Như vậy thì buổi tối mẹ con cũng có thể ngủ ngon. ”
“Mập một chút mới tốt, trông khỏe mạnh. ” Ba Trần cũng nói như vậy. Lúc này Phàn Kỳ mới ý thức được, cơ thể này không khác với cơ thể của cô ở đời trước, nhưng mà nội hạch bên trong thì lại không giống nhau.
Đời trước cô ăn bao nhiêu cũng không mập!Trần Chí Khiêm châm trà cho ba mẹ, Phàn Kỳ đưa cho mẹ Trần một chiếc bánh kếp nhân thịt bò và khoai tây sợi: “Mẹ, mẹ thử món này đi. ”
“Niếp ngoan, con ăn đi. ” Mẹ Trần thấy bộ dáng này của cô thì có cảm giác vui mừng khi con nhỏ đã trưởng thành. Trần Chí Khiêm đi vào vấn đề chính: “Ba, mẹ, tại sao ngay cả một cuộc điện thoại mà hai người cũng không gọi đến? Quay lên TV là có ý gì?”
“Người này, ba nên gọi ông ta như thế nào chứ?” Ba Trần có đầy một bụng tức giận.
“Lưu Tương Niên đến Thượng Hải tìm hai người sao?” Trần Chí Khiêm hỏi.