Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 220
Cập nhật lúc: 2024-10-15 20:50:51
Lượt xem: 46
"Ngài muốn ngủ thì tôi đưa cho ngài một cái gối! Ngài không cảm ơn tôi sao? Gửi cho ba mẹ tôi thì có ý nghĩa gì chứ? Vui một mình không bằng mọi người cùng vui! Nếu ngài nghĩ thế là chưa đủ đâu. " Phàn Kỳ quay sang nhìn trợ lý
của Lưu Tương Niên: " Bảo người này đích thân đến nhà tôi lấy ba giỏ trứng gà, cho vào túi nhựa, mỗi túi mười quả trứng, đặt những tấm ảnh này của tôi vào trong. Phía trên còn viết con gái của Phàn Vĩnh Khang, Phàn Kỳ, quay phim k.h.i.ê.u d.â.m ở Hồng Kông. Vào khoảng năm giờ
chiều, ở đầu ngõ nhà chúng tôi, đi vào từng nhà một, bảo đảm trong vòng một ngày toàn bộ nhà ở phố chỗ chúng tôi đều biết tôi chụp phim k.h.i.ê.u d.â.m ở Hồng Kông. Bằng cách này thì hiệu quả tuyên truyền sẽ được hơn, ngài sẽ thấy hài lòng thôi. " Ngực của Lưu Tương Niên không ngừng phập phồng, ông ta vốn nghĩ rằng Phàn Kỳ, một cô gái mới ngoài hai mươi nhất định sẽ rất lo lắng khi biết những tấm ảnh này sẽ được gửi cho ba cô. Cô nhất định sẽ ngồi xuống nói chuyện, ông ta chỉ muốn cô chấp nhận căn nhà này mà thôi. Ai biết cô lại như một người đàn bà chanh chua phố phường, đứa cháu trai nho nhã như ngọc của mình mà tại chịu thứ như vậy, thật sự là khiến Chí Khiêm chịu thiệt rồi.
“Cô tự nhìn đi, dáng vẻ người đàn bà chanh chua này của cô nào xứng với Chí Khiêm?” Lưu Tương Niên không kiềm chế được tức giận đập bàn.
"Một thứ thấp kém, gặp phải một tên vô lại!" Phàn Kỳ thậm chí còn dùng Thượng Hải chửi thề: "Là ai thấp kém? Là ai cầm những tờ giấy này đến uy h.i.ế.p tôi? Tự mình làm ra chuyện rác rưởi, trả đũa nói tôi chanh chua phố phường? Con ba ba già này cũng khá giỏi trong việc gán tội đấy nhỉ. ”
Tiếng Thượng Hải trong lòng Lưu Tương Niên là giọng nói mềm mại trong miệng Trần Uyển Âm, đã bao giờ ông ta nghe những lời thô tục như vậy đâu? Ông ta dùng ngón tay chỉ vào cô: "Cô mắng ta cái gì?"
"Đừng hiểu lầm tôi! Ba ba già và rùa già không có nghĩa giống nhau trong tiếng Thượng Hải đâu. Còn rùa già thì sao? Nó có nghĩa là một người đàn ông bị cắm sừng đấy. Ba ba già có nghĩa là "Già mà không c.h.ế.t là ăn trộm". Ngài nói xem, ngài có phải là loại ông già khiến mọi người cảm thấy khó chịu không? Tiếng Quảng Đông của tôi không tốt lắm, nhưng tiếng Thượng Hải của tôi rất chính tông nên chắc tôi không nói sai được đâu. " Phàn Kỳ mặt mày hớn hở, còn Lưu Tương Niên nghe xong thì tức giận đến đầu óc mơ hồ.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-220.html.]
Lưu Tương Niên quát: "Cô đừng tưởng rằng trong bụng có đứa trẻ thì tôi sẽ không làm gì cô?"
"A Khiêm nói với tôi, ngài chỉ cần vài phút để g.i.ế.c một người nào đó, nếu không thì anh ấy sẽ không tìm ông cụ Viên. Tôi cũng biết rằng họa từ miệng mà ra, nhưng những gì tên rác rưởi nhà ông làm ra thật sự làm cho người ta nhìn không nổi. Thấp kém đến trình độ này thật là khiến ta mở mang tầm mắt mà. Ông muốn mạng của tôi, không sao cả! Gọi người đến g.i.ế.c tôi ngay bây giờ đi. Không sao, tôi c.h.ế.t rồi sẽ chạy đến chỗ bà nội, tôi muốn hỏi Trần Tế Thương và Trần Uyển Âm, sao bọn họ có thể mù quáng đến mức này mà coi trọng một tên rác rưởi như ông chứ?"
Khi Phàn Kỳ nhắc tới Trần Uyển Âm, Lưu Tương Niên hận không thể mặc kệ lý trí, g.i.ế.c c.h.ế.t người phụ nữ chanh chua trước mắt này. Bản thân còn có bao nhiêu năm để sống đâu? Đi xuống dưới đất, nếu như thứ chanh chua mách lẻo với Uyển Âm thì chỉ sợ bà ấy càng không tha thứ cho mình mất.
“Ra ngoài!” Lưu Tương Niên tối sầm mắt lại vì tức giận, chỉ vào cửa. Phàn Kỳ cầm lấy địa chỉ cô viết trên bàn: "Còn muốn địa chỉ này nữa không?"
Lưu Tương Niên nghiến răng nghiến lợi: "Cút!”
“Được! Vậy tôi đi đây!"
Phàn Kỳ xé nát địa chỉ trước mặt ông ta và ném vào thùng rác. Đọ tâm lý với cô à, tâm lý không ổn sẽ thua thảm hại lắm đấy?Cô cầm túi xách, mở cửa bước ra ngoài. Nhìn thấy Liêu Nhã Triết đứng ở hành lang bên kia, anh ta lập tức hỏi: "Cô thế nào rồi?"