Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 282

Cập nhật lúc: 2024-10-16 11:48:26
Lượt xem: 27

"Kỳ Kỳ thật sự là một đại mỹ nhân, ăn mặc như vậy giống một nàng tiên bước ra từ bức tranh sơn dầu châu Âu. " Trương Bích Quân nói. Biết cô xinh đẹp, mặc trang phục lộng lẫy khiến cô càng xinh đẹp hơn, trong lòng Trần Chí Khiêm cảm thấy hơi kỳ lạ, nếu như cô mặc váy cưới, mặc áo khỏa long phụng. . . Suy nghĩ cái gì thế?

"Đẹp đấy. " Anh cười nói.

Phàn Kỳ nhìn mình trong gương, rõ ràng là mình sợ phiền phức, cũng không thích thành người lộng lẫy, cô thực sự không thể từ chối một chiếc váy tĩnh mịch và sang trọng như vậy.

Trâu Bích Quân kéo nhân viên công tác đến bóp chỗ thắt lưng hơi lỏng lẻo lại: "Ở đây phải bóp lại hai phân, lát nữa sửa nhé. "

"Dạ được. " Nhân viên nói. Trâu Bích Quân nói: "Để dì bảo người ta đi khâu lại hai phân, hai đứa đến phòng làm việc của dì uống trà đi. " Phàn Kỳ và Trần Chí Khiêm đi cùng Trương Bích Quân đến văn phòng để uống trà, Trần Chí Khiêm hỏi: "Phùng Học Minh có đến tìm dì không?"

"Có đến tìm, lúc đó dì đã nói với cậu ta, sẽ mau chóng đưa cho cậu ta bản vẽ mẫu, giúp cậu ta tranh thủ. " Trương Bích Quân nói, "Nhưng ông chủ Lưu vừa gọi cho dì, bảo dì từ chối Phùng Học Minh. "

"Dì trả lời anh ta thế nào?" Trần Chí Khiêm hỏi.

“Dì không có từ chối cậu ta, vừa rồi Học Minh có nói, việc kinh doanh của dì ở thành phố Tiềm, vợ chồng dì làm ăn nghiêm túc, không cách nào so với ông chủ Lưu thần thông quảng đại. ” Trâu Bích Quân bất đắc dĩ nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-282.html.]

Lúc này, Lưu Tương Niên thần thông quảng đại đang ngồi trên ghế sô pha ở thư phòng, nhắm mắt ngẫm nghĩ. Gần đây bất kể là muốn xem kịch vui, hay thực sự quan tâm đến ông cụ, đều sẽ gọi điện cho ông cụ, hỏi thăm về buổi tiệc rượu tối mai. Dự án chất bán dẫn của Chí Khiêm đã giành được sự coi trọng của các quỹ lớn đến từ Hoa Kỳ và ngày mai sẽ ký hợp đồng ở Hồng Kông, với sự kêu gọi của vợ chồng Dung Viễn, một nửa số người nổi tiếng và chính khách của thành phố đều có mặt, nhưng mà ông cụ không nhận được lời mời.

Cục tức này khiến n.g.ự.c ông buồn bực đến tận bây giờ, nhưng mà ông cụ cũng hiểu, cháu trai mình bây giờ muốn tiền có tiền, muốn quan hệ có quan hệ, mình đừng nghĩ mưu toan kiểm soát nó được nữa. Hơn nữa, để nó thừa kế Thiên Hòa thực sự là nhân tài không được trọng dụng, dù nói thế nào đi chăng nữa Chí Khiêm cũng là huyết mạch của ông cụ, ông cụ phải tự hào về cháu trai của mình. Một ngày không quyết định được người thừa kế Thiên Hòa, Thiên Hòa sẽ đối mặt với bấp bênh, mấy ngày trước thị trường chứng khoán tăng mạnh, nhưng Thiên Hòa không tăng, mấy ngày nay thị trường chứng khoán lao dốc, Thiên Hà lại giảm.

Ông cụ nhất định phải khiến Học Minh trở về ổn định lòng quân, lúc ông cụ gọi điện thoại cho Học Minh nó còn nói nó cũng không có hứng thú với Thiên Hòa, hiện tại chỉ muốn làm WO . Đây là lời nói khốn nạy gì vậy? Ông cụ đã dành hơn mười năm để nuôi dưỡng đứa cháu trai đằng ngoại này. Ông cụ đã tốn bao nhiêu công sức cho nó? Nó lại còn nói nó không muốn làm?

Nó nghĩ mình đang làm gì vậy? Nghĩ có thể dẫn dắt phát triển một ngành công nghệ cao giống như Chí Khiêm ư? Thôi đừng. Đấy chẳng qua chỉ là một ngành công nghiệp quần áo rách nát thôi, thế mà cũng trở thành một công việc nghiêm túc, còn dám khiêu chiến với ông cụ?

Lồng n.g.ự.c Lưu Tương Niên tràn đầy lửa giận, ông cụ không thể kiểm soát Chí Khiêm, còn không kiểm soát được nó sao? Thật đúng là coi trời bằng vung!Có tiếng gõ cửa, ông cụ nói, "Mời vào!"

Cháu trai đằng ngoại xuất hiện ở cửa, gọi: "Ông ngoại. ”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Ngồi đi. ” Lưu Tương Niên chỉ chỗ ngồi bên cạnh.

Phùng Học Minh ngồi xuống, Lưu Tương Niên nói: "Cuối cùng cháu cũng chịu đến gặp ông. "

Phùng Học Minh nhìn ông cụ đã gần đất xa trời ở trước mặt, là một ông già đã bước một chân xuống mồ rồi.

Loading...