Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 295
Cập nhật lúc: 2024-10-16 11:48:47
Lượt xem: 25
Trần Chí Khiêm mặc một bộ âu phục, áo sơ mi trắng thắt nơ cổ. Rõ ràng tuổi của anh chưa lớn nhưng rất phù hợp với phong cách quý ông như thế này. Anh có khí chất của một người đàn ông trưởng thành, lịch lãm và vững vàng. Thậm chí còn làm người ta cảm thấy anh trưởng thành hơn tuổi thật. Các vị khách là những người giàu có ở Hồng Kông, các nhà đầu tư ở phố Wall, còn có cả những ông trùm từ Trung Đông. Phàn Kỳ đã nghe Trần Chí Khiêm nói rằng bọn họ đều là nhà đầu tư được Dung Viễn và vợ tìm được.
Trần Chí Khiêm thay đổi lưu loát giữa tiếng Quảng Đông và tiếng Anh, còn Phàn Kỳ đứng bên cạnh anh với một nụ cười lễ độ. Đối với lời khen ngợi của những người giàu có ở Hồng Kông, Phàn Kỳ lịch sự đáp lại 2 tiếng. Với những người nước ngoài kia, cho dù Phàn Kỳ có thể nói tiếng Anh lưu loát thì cô cũng không thể mở miệng, mở miệng là sẽ bại lộ.
Phàn Kỳ là người không thích giao du, bây giờ khuôn mặt cô gần đóng băng ở nụ cười. May mắn là vợ chồng Liêu Kế Khánh và Liêu Nhã Triết đã đến.
Phàn Kỳ có thể nói chuyện với họ một chút, Liêu Nhã Triết hỏi cô: “Hứa Hạt không đến à?”
“Không thấy. ” Phàn Kỳ nhìn thấy mấy vị khách mới đến: “Mọi người vào trong trước đi. ”
Ở phía sau là Viên Tại Đức và người vợ 3 khoảng hơn 30 tuổi của ông ấy. Phàn Kỳ hơi phân vân, cô gọi Viên Tại Đức là ông nội, vậy nên gọi người vợ 3 này là gì?
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-295.html.]
Vô cùng cảm ơn Trần Chí Khiêm đã làm mẫu: “Ông nội Viên, bà 3. ”
Phàn Kỳ chỉ cần gật đầu cười.
Hôm nay Phùng Học Minh đưa theo một tiểu minh tinh tên Mạc Thiển Thiển. Trước kia anh ta thường mang theo những minh tinh có tên tuổi khi tham dự những dịp như thế này. Phùng Học Minh chào hỏi Trần chí Khiêm, Mạc Thiển Thiển hơi băn khoăn nhìn Phàn Kỳ, cô ấy thì thầm: “Kỳ Kỳ, đã lâu không gặp. ”Phàn Kỳ thấy Mạc Thiển Thiển có hơi xấu hổ, cô và Mạc Thiển Thiển chưa bao giờ gặp mặt nhưng nguyên chủ đã từng hợp tác với cô ấy. Cả 2 cùng đóng một bộ phim mà trong phim có cảnh cô bị nữ chính tát, hơn nữa nữ chính còn tự ý thêm cảnh đá nguyên chủ ngã xuống.
Vì lúc đó đối phương là ngôi sao đang nổi tiếng, nguyên chủ chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đau để bị đánh. Mạc Thiển Thiển lại không đứng nhìn được nữa, cô ấy tranh cãi với minh tinh kia, nhưng đối phương lại nói: “Các nghệ sĩ ở Hồng Kông chúng tôi đều rất chuyên nghiệp và theo đuổi một hiệu quả tốt. Tất cả hiệu quả chân thực đều đến từ hành động thật. Không giống ở Đại Lục, đóng phim mà giống như diễn trên sân khấu. Nếu cô không thể chịu đựng được thì quay về Đại Lục càng sớm càng tốt, diễn giả vờ giả vịt cũng kiếm được miếng ăn. Với thái độ này chẳng trách chỉ đóng vai người qua đường. ”Người qua đường là diễn viên làm nền, ý tứ chính là chỉ có tác dụng làm nền. Mặc dù Mạc Thiển Thiển không tranh luận thành công, nhưng Phàn Kỳ đã ghi nhớ ân tình này.
Cô nồng nhiệt ôm lấy Mạc Thiển Thiển: “Đã lâu không gặp cô, Thiển Thiển. ”Mạc Thiển Thiển được cô ôm chặt như vậy, nhìn ánh đèn nhấp nháy của các phóng viên bên ngoài, cô ấy vừa mừng vừa lo. Thấy vậy, Trần Chí Khiêm quyết định chụp một bức ảnh 4 người. Anh và Phùng Học Minh đứng 2 bên, 2 người phụ nữ đứng giữa.
Chụp ảnh xong, Phàn Kỳ nói với Mạc Thiển Thiển: “Thiển Thiển, cô vào trước đi, một lát nữa tôi sẽ tìm cô. ”Mạc Thiển Thiển gật đầu: “Ừm. ”Hai người đi vào, theo sau họ là 2 đôi vợ chồng. Một cặp người Trung Quốc khoảng 40 tuổi, nam cao gầy đẹp trai nữ thì dịu dàng tao nhã. Đi cùng họ là cặp vợ chồng người ngoại quốc, Trần Chí Khiêm bắt tay với họ. Trang Linh Linh và Dung Viễn cũng từ trong đi ra, Trang Linh Linh dang tay ôm cô vợ người nước ngoài: “Sophie thân yêu, tôi nhớ cô quá. ”
“Em yêu, tôi cũng nhớ cô. Gần đây cô bận đến phát ốm rồi à?”