Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 372
Cập nhật lúc: 2024-10-17 05:08:10
Lượt xem: 21
“Được, anh đưa em mười lăm triệu trước, mười lăm triệu còn lại sẽ đưa cho em sau khi Chu Nhã Lan chết.”
“Không phải là anh đưa cho tôi, mà tôi chỉ giúp anh tìm người, anh chỉ thông qua tôi mà thôi. Nếu như tôi g.i.ế.c Chu Nhã Lan, một nửa kia anh tại không trả cho tôi thì tôi c.h.ế.t chắc rồi.” Nhạc Vận Vy nói với Lâm Ích Hòa.
“Thôi được, thôi được. Anh biết rồi.”
“Anh sang tên ngôi nhà này cho tôi đi.”
“Cái gì? Em có phải đang đi quá giới hạn của mình rồi không?”
“Mười lăm triệu tệ à dùng tiền mua mạng của người ta, còn căn nhà này là thù lao của người trung gian là tôi.“ Nhạc Vận Vy nói với anh ta.
“Căn nhà này đã bị thế chấp rồi, thủ tục chuyển nhượng tại sẽ rất phiền phức. Lâm Ích Hòa kiên nhẫn thuyết phục Nhạc Vận Vy.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhạc Vận Vy tại nhìn anh ta: “Vậy thì mua cho tôi một căn nhà khác.”
Trong quá trình thương lượng, cả hai người đã đạt được thỏa thuận.
Một tuần sau, ngày 18 tháng 9 năm 1986, cũng là Tết Trung Thu, ngày hôm nay chính là ngày bế mạc của cuộc thi “Ai là thần chứng khoán”.
Buổi sáng thức dậy, Phàn Kỳ nhìn thấy Trần Chí Khiêm đang thu dọn hành lý, trong lòng cô có chút buồn chán, anh lại phải đi công tác nữa rồi.
Ngày hôm nay Trần Chí Khiêm phải đi công tác, anh đã nán lại rất lâu rồi, anh rất muốn xem trận đấu cuối cùng của Phàn Kỳ, muốn nhìn thấy cô nhận giải, lại càng muốn đón Tết Trung Thu cùng với cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-372.html.]
Chỉ là nếu anh đi công tác muộn hơn một ngày thì phải đến thứ ba tuần sau anh mới có thể về nhà. Nhưng mà Phàn Đảo và cậu mợ chủ nhật sẽ đến, hơn nữa thứ hai còn phải đưa cậu vào viện, Phàn Kỳ lại không quen thuộc bệnh viện ở Hồng Kông, lần trước đều là Trần Chí Khiêm liên hệ và chuẩn bị.
Nếu để cho Phần Kỳ giải quyết thì nói được thì cũng được, nhưng chỉ là có chút rắc rối.
Anh chỉ có thể hôm nay đi công tác đến thứ bảy lại về.Phàn Kỳ bước xuống giường, dựa mình vào lưng Trần Chí Khiêm, Trần Chí Khiêm vỗ vỗ m.ô.n.g cô: “Ngoan.”
Trần Chí Khiêm cũng không muốn rời đi, nhưng anh lại không thể không đi. Xây dựng nhà máy sản xuất chất bán dẫn ở Hồng Kông phải bắt đầu từ con số không, ngay cả nhân lực và kĩ thuật cũng phải bắt đầu từ đầu.
Dung Viễn và Trang Linh Linh cũng nghĩ rằng nếu làm thì phải làm đến cùng, nhân lúc “Hiệp thương chip điện tử” còn có hiệu lực, các doanh nghiệp chip điện tử ở Nhật Bản bị cấm vận, Thiên Thược thành lập trung tâm nghiên cứu ở Nhật Bản, sẽ thu hút những nhân tài của những doanh nghiệp này.
Không muốn anh rời đi, nhưng Phàn Kỳ cũng phải làm quen với việc Trần Chí Khiêm thường xuyên phải đi công tác. Tự mình nghĩ thông, cô từ trên lưng Trần Chí Khiêm đi xuống, sau đó quay lại cắn lên mặt anh một cái.“Nhẹ thôi, chú ý một chút.”
Mấy ngày nay nghĩ lại, Phần Kỳ không còn hài lòng với việc nhắm mắt nằm ườn như con cá nhỏ nữa mà cô bắt đầu ngồi dậy tự mình di chuyển.
Trong lòng vừa nghĩ thì cả người cũng hành động, những lời nói kia hiện lên trong đầu, còn có khung cảnh buổi sáng cả người đều tím bầm kia, làm cho Phần Kỳ rất muốn thử một lần.
Phàn Kỳ quấn lấy Trần Chí Khiêm, để cho anh tùy ý nghịch ngợm, vậy mà đùa vui quá trớn rồi.
Ngày hôm đó Thiên Thược ra mắt sản phẩm mới, Trần Chí Khiêm bị mấy tên săn ảnh chụp được vết cắn trên cổ, còn nói là do con sói gây ra, mà con sói ấy lại chính là cô.
Mấy tên săn ảnh được đà viết rất nhiều, nào là nói Phàn Kỳ ở trên giường cũng giống như đang ở trên sàn chứng khoán, lực tấn công mạnh mẽ vô cùng. Dưới sự miêu tả của bọn họ, Phàn Kỳ không chỉ đang đánh dấu chủ quyền lên người chồng mà còn đang hút m.á.u của anh, mọi người đều lo lắng cho thận của Trần Chí Khiêm có còn dùng tốt hay không.
Thôi được, không cắn lên mặt anh nữa, cắn vào cánh tay vậy!