Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 403
Cập nhật lúc: 2024-10-17 11:47:49
Lượt xem: 14
Cậu nhà họ Trương đi lên phía trước, tiến vào phòng bệnh, ngồi trên giường bệnh. Trương Nguyệt Cầm tiễn chị Ngô, đi tới thấy sắc mặt anh trai không tốt lắm, bà ấy gọt quả lê cho anh trai: "Nhân lúc bây giờ anh có thể ăn thì ăn đi, ngày mai phải phẫu thuật rồi."
“Anh ăn, anh ăn." Cậu nhà họ Trương nhận lê ăn, hỏi: "Em ba, người kia thật sự rất xấu sao?"
"Hiểu Tĩnh vẫn luôn nói mẹ chồng của bà ấy tốt, nhưng lại rất ít khi nói đến người ba chồng này, dù sao lão Trần cũng rất chán ghét người ba ruột này." Trương Nguyệt Cầm nghĩ một hồi: "Hai vợ chồng lão Trần, bọn họ là dạng người gì, anh hiểu mà."
"Đúng vậy! Hai vợ chồng lão Trần đều là phần tử trí thức, vợ chồng lão Trần đều có kinh nghiệm ra ngoài, vì chuyện chúng ta tới Hồng Kông, lão Trần chạy trước chạy sau xử lý thủ tục."
Mợ nói: "Vợ chồng lão Trần là người rất nói đạo, thái độ làm người lại tốt. Nếu thật sự có thể thông cảm, bọn họ cũng sẽ không đến mức không nhận."
"Đúng là vậy." Cậu nhà họ Trương ngẫm lại vẫn thấy không cần quản chuyện này.
Trương Nguyệt Cầm đứng lên nói với mợ: "Chị dâu, chị ở đây với anh cả nhé, em về nấu cơm, lát nữa mang tới cho hai người."
"A nha! Không cần phiền toái như vậy. Anh còn chưa mổ, thật sự không có nhiều chuyện như vậy. A Khiêm nói đúng, chờ anh mổ rồi, hai người phải ở cạnh anh.
Như vừa rồi đó, thật ra còn không phải bác sĩ nói cái gì thì chính là cái đó sao, đúng không? Hai người về trước đi ăn cơm đi, anh ở đây, bọn họ đưa tới cái gì thì anh ăn cái đó.
Đừng nghe mấy thứ căn cứ, anh là người làm ruộng, vỏ cây sợi cỏ gì cũng từng nếm qua rồi, có gì ăn không quen chứ? Buổi chiều hai người ngủ một giấc đi, anh ăn xong cơm đến chiều cũng đi ngủ."
Vân Mộng Hạ Vũ
Cậu nhà họ Trương tiễn hai người đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-403.html.]
Giữa trưa, bệnh viện có bữa ăn dinh dưỡng, mỗi món ăn đều như không nêm muối, cậu nhà họ Trương tiết kiệm đã quen dù phàn nàn thì phàn nàn, còn ăn thì vẫn ăn.
Cửa phòng bệnh bị đẩy ra, một cô gái hơn hai mươi tuổi đi tới, nói bằng tiếng phổ thông: "Ngài Trương, ông chủ nhà chúng tôi đưa tới cho ngài chút đồ ăn."
Cậu nhà họ Trương ngây ngẩn cả người, không phải ông chủ địa chủ đều đã bị tiêu diệt hết sau giải phóng rồi sao? Ông chủ từ đâu tới nữa?
Cô gái này nói: "Chính là Lưu Tương Niên, ông chủ Lưu nhà chúng tôi, ông nội của cháu rể ngài. Ông ấy cũng thích ăn đồ ăn Thượng Hải, ông ấy biết ngài cũng nằm viện ở đây, dặn trong nhà làm nhiều một chút, cũng cầm một phần đến cho ngài."
Cô gái này đặt hộp cơm lên bàn, quay người rời đi.Cái gọi là bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm, ông thông gia cũng không định nhận, sao ông ấy nuốt được đồ ăn của người ta?
Cậu nhà họ Trương cầm hộp cơm đi theo ra ngoài, cô gái kia đã quay về phòng bệnh của Lưu Tương Niên, cậu nhà họ Trương mang hộp cơm vào, trông thấy Lưu Tương Niên đang ăn từng miếng từng miếng cơm nhỏ.
"Ông làm gì vậy? Dù sao chúng ta cũng ở cùng một bệnh viện, trong nhà nấu một phần cho tôi cũng là nấy, mang thêm cho ông một phần cũng là nấu, tiện thể."
Sau khi trị bệnh bằng hoá chất, sắc mặt của Lưu Tương Niên rất kém cỏi, ông ta rút một tờ giấy lau miệng.
Nhìn ông già suy yếu trước mắt, cậu nhà họ Trương cũng không đành lòng nói giữa bọn họ không có quan hệ, dù nói thế nào thì người ta cũng có ý tốt.
Ông ấy xua tay: "Không cần, không cần. Cháu rể và cháu gái đều đã chuẩn bị xong giúp tôi rồi, không cần, cảm ơn!"
"Ông cậu, tôi thật ghen tị với ông. Cháu gái và cháu rể đều đối xử với ông như ba ruột. Một đứa con trai của tôi có hiểu lầm rất sâu với tôi, một đứa con trai khác đã xảy ra tai nạn xe cộ c.h.ế.t từ rất nhiều năm trước. Đến lúc này, trong đêm không ngủ được, nghĩ đến sau này, trong linh đường cũng không có người đốt vàng mã.”