Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 447

Cập nhật lúc: 2024-10-17 21:03:27
Lượt xem: 28

Liêu Nhã Triết vừa lái xe vừa thảo luận với Hứa Diệu Nhi về cốt truyện của cuốn tiểu thuyết mà anh ta đọc tối qua.

Anh ta cứ nói mãi mà quên rằng người ngồi bên cạnh không phải Phàn Kỳ - người có thể thảo luận mọi thứ với anh ta, mà chính là Hứa Diệu Nhi có tính tình rất thận trọng. "Cô nói đúng không! Trong đó miêu tả nam chính lớn như vậy. Lúc đó tôi nghĩ đây có thể là kích thước của con người sao?"

Cái này là cái cô ta nghe được đấy à? Hứa Diệu Nhi chịu không nổi anh ta nữa nên xoay đầu nhìn ra cửa sổ. Từ trong kính chiếu hậu, cô ta phát hiện có chiếc xe đang chạy theo phía sau.

Liêu Nhã Triết đợi mãi không thấy Hứa Diệu Nhi trả lời, phát hiện cô ta đang nhìn vào kính chiếu hậu. Anh ta ý thức được bản thân nói sai nên giải thích: "Diệu Nhi, ngại quá, thật xin lỗi, tôi... tôi cái gì cũng thảo luận với Phàn Kỳ, cho nên..."

"Anh nhìn thử chiếc xe phía sau có phải Phùng Học Minh không?" Hứa Diệu Nhi nhắc nhở Liêu Nhã Triết.

Liêu Nhã Triết quay đầu nhìn lại, đó là một chiếc Toyota Crown rất bình thường nhưng anh ta cảm giác người trong xe rất giống Phùng Học Minh? Anh ta giảm tốc độ thì phát hiện chiếc xe kia cũng di chuyển chậm lại, anh ta tăng tốc thì chiếc xe kia cũng tăng tốc.

“Anh ta định làm gì vậy?” Liêu Nhã Triết khó hiểu.

Anh ta dừng xe quả nhiên chiếc xe phía sau cũng dừng theo.

Liêu Nhã Triết mở cửa xuống xe thì thấy cửa xe kia cũng mở ra. Phùng Học Minh từ bên trong bước xuống. Liêu Nhã Triết đi về phía anh ta.

Phùng Học Minh thấy Hứa Diệu Nhi xuống xe đi theo phía sau Liêu Nhã Triết. Đến khi cả ba đối mặt nhau, Liêu Nhã Triết đã bảo vệ Hứa Diệu Nhi đứng đằng sau theo bản năng.

Liêu Nhã Triết hỏi: "Học Minh, anh đang làm gì vậy? Tôi đã nói rõ với anh là hôm nay tôi không có thời gian để chơi bóng. Chúng tôi có vài bữa tiệc và chúng tôi sẽ cùng nhau ra đảo để vui chơi. Anh đi cùng chúng tôi thì hơi không thích hợp đúng không ?"

"Tôi chỉ muốn gặp Diệu Nhi, vậy thôi." Phùng Học Minh lướt qua Liêu Nhã Triết để nhìn Hứa Diệu Nhi.

Hứa Diệu Nhi từ phía sau Liêu Nhã Triết đi ra: "Phùng Học Minh, tại sao anh cứ quấy rầy tôi không dứt vậy? Người yêu cầu chia tay là anh, bây giờ người muốn quay lại cũng là anh. Cho dù đó là một món hàng, sau khi đã trả hàng rồi thì anh đến mua lần nữa cũng chưa chắc đã có cho anh mua đâu, huống chi là một con người? Tôi rời khỏi nhà họ Hứa cũng vì không muốn trở thành một món hàng trong tay ba tôi để bị ông ấy bán đến bán đi. Bây giờ anh về đi, tôi đã nói với anh là tôi không muốn trở thành một món hàng, tôi đã tự chuộc cho bản thân rồi.”

"Diệu Nhi, đường dài mới biết ngựa hay, ở lâu mới biết thẳng ngay lòng người. Cô cho tôi một cơ hội được không? Tôi sẽ chứng minh điều đó."

Phùng Học Minh nhìn hai người họ: "Cô sẽ không thích Liêu Nhã Triết đâu, anh ta không hợp với cô."

“Thích Liêu Nhã Triết?” Hứa Diệu Nhi nhìn về phía Liêu Nhã Triết, đây là có ý gì? Anh ta nói rõ ràng như vậy mà Phùng Học Minh vẫn hiểu lầm. Nhưng đột nhiên Liêu Nhã Triết muốn hiểu lầm được tiếp tục để ít nhất có thể giúp Hứa Diệu Nhi thoát khỏi sự dây dưa của Phùng Học Minh.

Anh ta cố gắng suy nghĩ ra một biểu cảm của nam chính trong tiểu thuyết nhưng sao không có biểu cảm nào thích hợp nhỉ?Làm sao đây?

Đúng rồi! Không phải trong truyện có loại nữ phụ hay làm chuyện khiến nữ chính hiểu lầm rồi gây chuyện sao. Vậy anh ta sẽ học theo cách của nữ phụ, cúi đầu rồi làm ra biểu cảm khó xử nói với Hứa Diệu Nhi: "Đừng nghe anh ta nói nhảm, không có đâu."

Hứa Diệu Nhi bối rối vì biểu cảm ngại ngùng của anh ta. Nó trông ngớ ngẩn đến mức Hứa Diệu Nhi không thể nào nhịn cười.

Trong mắt của Phùng Học Minh, tình huống này không khác gì bọn họ đang liếc mắt đưa tình. Phùng Học Minh không thể khống chế được bản thân gào lên rồi xông tới: "Liêu Nhã Triết!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-447.html.]

Hứa Diệu Nhi không ngờ lại xảy ra chuyện này bèn vội vàng tiến lên ngăn cản: "Phượng Học Minh, anh điên à!"

Hứa Diệu Nhi không ngăn Phùng Học Minh, Phùng Học Minh cũng không tóm lấy Liêu Nhã Triết. Cả hai đều nhìn xuống, thấy Liêu Nhã Triết ngồi xổm trên mặt đất, anh ta ôm đầu giống như một con nhím cuộn tròn lại.

Phùng Học Minh nhìn Hứa Diệu Nhi: "Cô thích loại đàn ông không có chút dũng cảm nào như vậy sao?"Hứa Diệu Nhi không hiểu ra sao. Mặc kệ Liêu Nhã Triết có gan hay không, cô ta cũng không thích anh ta.

Nhưng tại sao Liêu Nhã Triết lại trông buồn cười như vậy? Cô ta còn chưa trả lời, Liêu Nhã Triết đã ngửa mặt lên nhìn bọn họ, hướng mắt về Hứa Diệu Nhi: "Cô sẽ thích tôi chứ?"

Hứa Diệu Nhi muốn đá một cái vào anh ta. Anh ta đang như vậy có thể im lặng không, tại sao lại nói chuyện? Hơn nữa, anh ta nói cái gì vậy? Phùng Học Minh cũng nhìn Hứa Diệu Nhi: "Cô tự mình nhìn kỹ đi."

"Đúng vậy, để Diệu Nhi tự mình lựa chọn. Nếu Diệu Nhi chọn anh thì tôi với anh vẫn là bạn. Còn nếu Diệu Nhi chọn tôi, tôi và anh có còn là bạn bè nữa hay không còn phải xem anh có thể vượt qua ải này không. Mặc kệ thế nào, theo đuổi được Diệu Nhi hay không là tùy bản lĩnh của mỗi người."

Liêu Nhã Triết bất chấp tất cả, cùng lắm thì hôm nay anh ta sẽ bị Phùng Học Minh đánh một trận, ít nhất anh ta cũng đã giúp được Hứa Diệu Nhi.Hứa Diệu Nhi không chịu nổi Liêu Nhã Triết, anh ta đang muốn bị ăn đòn hay sao?

Phùng Học Minh đá một cái vào Liêu Nhã Triết. Khi vươn chân ra, anh ta đã dùng sức rất mạnh nhưng khi đá đến người thì anh ta đã giảm lại sức lực. Nhờ vậy Liêu Nhã Triết không nằm ra đất mà chỉ nghiêng ngả một chút.

Liêu Nhã Triết mỉm cười với Phùng Học Minh: "Cảm ơn anh đã không ra ‘chân’ ác độc."

Phùng Học Minh không biết là giận bản thân hay giận tên tinh trùng lên não này. Nhiều năm qua, anh ta là người duy nhất có thể gọi là bạn tốt của Phùng Học Minh. Liêu Nhã Triết nhiều chuyện, không biết giấu diếm gì, cái gì cũng nói với Phùng Học Minh.

Khi bản thân có chuyện buồn cũng tâm sự với Phùng Học Minh. Vậy mà có ngày anh ta thực sự muốn giành phụ nữ với Phùng Học Minh.“Liêu Nhã Triết!”

Phùng Học Minh nhìn kẻ đang ngồi xổm trên mặt đất và hét lên: "Tại sao chứ?”

Vân Mộng Hạ Vũ

May mà lúc này xe của Phàn Kỳ và Trần Chí Khiêm chạy tới. Hai vợ chồng xuống xe nhìn thấy Liêu Nhã Triết đang ngồi xổm dưới đất, Phàn Kỳ hỏi Liêu Nhã Triết: "Anh đang làm gì vậy?"

Nhìn Phùng Học Minh như vậy, Liêu Nhã Triết cũng cảm thấy có chút không nỡ, bọn họ cùng nhau học chung cấp hai, khi học đại học tại Anh ở hai thành phố khác nhau thì Phùng Học Minh sẽ ngồi tàu hỏa đến chơi với anh ta.

Họ uống rượu cùng nhau, hút thuốc cùng nhau, , anh nghe anh ta kể đã ngủ với minh tinh nào, lúc đó mình lại cảm thấy không có vấn đề gì với đam mê này của Phùng Học Minh.

Liêu Nhã Triết lại nhìn Hứa Diệu Nhi, theo lý mà nói, lúc đó, Hứa Diệu Nhi và anh ta không thân thiết như bây giờ cho nên anh ta hoàn toàn đứng về phía của Phùng Học Minh.

Nhưng lúc đó Phùng Học Minh muốn đuổi theo Phàn Kỳ nên đã vứt bỏ Hứa Diệu Nhi. Bây giờ anh ta đã hiểu rõ Trần Chí Khiêm giỏi hơn mình, chắc chắn Phàn Kỳ sẽ không thích anh ta nên Phùng Học Minh muốn quay lại với Hứa Diệu Nhi một lần nữa.

Khi anh ta theo đuổi Phàn Kỳ, mặc kệ cô ấy có muốn hay không anh ta vẫn thúc giục Liêu Nhã Triết đi tìm Phàn Kỳ cho mình.

Bây giờ anh ta muốn theo đuổi lại Hứa Diệu Nhi vẫn thúc giục Liêu Nhã Triết đi tìm cô ta.

Anh ta cũng không quan tâm chuyện Hứa Diệu Nhi đã từng vì anh ta sống dở c.h.ế.t dở hay trải qua những gì. Anh ta chỉ cảm thấy nếu mình muốn thì Hứa Diệu Nhi sẽ trở về bên anh ta.

Loading...