Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 470
Cập nhật lúc: 2024-10-17 21:06:48
Lượt xem: 16
Phàn Kỳ thắc mắc: “Không có giám sát chất lượng sao? Không có kiểm tra?”
“Khi đó sao? Lúc đó thì cho dù có những người hối lộ các thanh tra viên để qua các cuộc thanh tra chất tượng cũng là chuyện bình thường. Ngay cả khi vấn đề này đã được điều tra lại cách đây vài năm, dù cho nó có liên quan đến lợi ích lớn và những tin tức quan trọng đã được đăng lên, thậm chí còn liên quan đến 70.000 người dân đang thuê nhà nhưng chính phủ cũng chỉ cho dỡ bỏ và xây dựng tại mà thôi.“
Hứa Diêu Nhi hỏi: “Liệu sự việc này có bị phơi bày lại lần nữa không? “
Trần Chí Khiêm gật đầu: “Cũng có thể, nhưng việc này có nguồn gốc từ sâu xa nên điều tra cũng không dễ.”
Phàn Kỳ thở dài, nói thế nào cho được với loại chuyện như thế này đây?
Sau bữa tối, Phàn Kỳ thấy đã sáu giờ rưỡi rồi nên hỏi Trần Chí Khiêm: “A Khiêm, giờ này chắc mẹ tan làm rồi nhỉ?”
“Em thử gọi điện thoại xem, có khi bảy tám giờ tối bà ấy mới về được đến nhà, không thể biết chính xác được.”
Thời đại này chuyên gia rất khan hiếm, Tiết Hiểu Tĩnh với tư cách là một chuyên gia phụ khoa, không chỉ tham gia phẫu thuật trong bệnh viện, mà còn hướng dẫn nghiên cứu sinh, thậm chí hàng tuần còn đến trường dạy học cho sinh viên chưa tốt nghiệp, khối lượng công việc rất nhiều.”
Phàn Kỳ gọi điện thoại, vừa khéo bên kia là giọng của Tiết Hiểu Tĩnh: “Mẹ, hôm nay mẹ có về sớm không? Con có một người bạn bị đau bụng kinh, con đã nói với cô ấy rằng con ăn canh chim bồ câu của mẹ, tháng thứ ba căn bản không còn đau nữa, vì vậy cô ấy mới hỏi mẹ.”
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-470.html.]
Tiết Hiểu Tĩnh nghe Phàn Kỳ ở giữa làm truyền tin, bà ấy không thể trực tiếp khám, vậy nên bà chỉ có thể nói sơ sơ: “Niếp Niếp, bởi vì không đến trực tiếp bắt mạch, đơn thuốc mẹ kê không hoàn toàn chính xác được, cho nên đơn thuốc sẽ nhẹ hơn, để cô ấy uống trước, nếu như không có tác dụng? Thì tốt nhất là đưa cô ấy tới gặp mẹ, hoặc là thăm khám trực tiếp.”
Phàn Kỳ viết đơn thuốc: “Theo lời của mẹ chồng tôi, gan của cô bị suy nhược do hay buồn bực, dễ nổi giận. Cho nên cần phải làm dịu gan.”
Hứa Diệu Nhi chưa nghĩ tới chuyện khám bệnh qua điện thoại, mẹ chồng của Phàn Kỳ còn có thể biết cô ta dễ nổi giận? Cô ta cầm đơn thuốc, quý trọng cất đi.
Tiết Hiểu Tĩnh nói phương thuốc tốt, hỏi: “Niếp Niếp, sao con lại kêu mẹ của con trả lại tiền cho mẹ?”
Phàn Kỳ sững sờ một chút, không kịp phản ứng, tự cảm thấy mình ngu ngốc, không nghĩ tới nhà mẹ đẻ để ý tới môn đăng hộ đối như vậy, chỉ nghĩ ba mẹ chồng đều là phần tử trí thức tiền lương cao, không thiếu tiền, vả lại lần trước ba mẹ chồng đến đây, trong tay cô cũng không có nhiều tiền, nên không đưa.
Mẹ của cô ngại nhà mình lấy nhiều nên trả lại tiền của bố mẹ chồng đưa?“Dạ, gần đây cổ phiếu Hồng Kông đang tăng lên, con rất lợi hại, kiếm được rất nhiều tiền. Bởi vì còn giúp cho các phú nhị đại vận hành tài khoản, bây giờ tiền vốn trong tay con đã có hai ba trăm vạn, tụi con dự định năm ngoái cho thuê nhà, sau đó thu tiền hàng tháng. Con nói với mẹ chưa? Hiện tại chúng con đang ở một ngôi nhà lớn, rộng hơn 300 mét vuông, lần sau mẹ cùng ba tới đây, có thể ở trong nhà. Chúng con đưa mẹ tiền thì mẹ hãy cầm lấy đi!”
Phàn Kỳ cũng không đi hỏi mẹ cho bao nhiêu tiền, dù sao cũng đã như vậy, cùng lắm thì lần sau về nhà lại đưa cho cả hai bên ba mẹ.
“Con bé này, ba mẹ con phải mua nhà cho anh trai con, còn lo cho anh trai kết hôn, con làm sao có thể phân đều hai nhà chứ? Bà ấy đưa mẹ 7.050 đô la, bị mẹ nói một trận.”
Phàn Kỳ lắc đầu, cô sợ bà ấy nghĩ nhiều, cũng thành thật nói: “Mẹ giữ lại đi, thích mua cái gì thì mua. Đó không phải hưởng phúc của con cháu sao?”