Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 494
Cập nhật lúc: 2024-10-18 05:51:58
Lượt xem: 18
Phàn Kỳ nghe Chu Vạn Hiền nói đại khái cái gì mà đừng so sánh anh ta với lợn vì làm vậy là làm nhục con lợn. Đúng lúc Liêu Nhã Triết đi qua nghe được.
Có thể khiến cho Liêu Nhã Triết tức giận đến mức xông vào đánh người, Chu Vạn Hiền này quả thật rất tài năng. Liêu Kế Khánh chạy tới, có người cản Liêu Nhã Triết lại.
Chu Vạn Hiền đang nằm dưới đất bò dậy, thấy có nhiều người ở đó nên mạnh miệng nói với Liêu Nhã Triết: "Tao nói gì sai hả? Thử nói xem có ai mà không muốn đi giày mới? Chỉ có mấy thằng ngu như mày mới ôm khư khư chiếc giày đã cũ nát mà còn xem như là báu vật!"
Phàn Kỳ bỗng chốc đã hiểu ra ẩn ý trong câu nói của Chu Vạn Hiền.
Những lời này của Chu Vạn Hiền làm cho Liêu Nhã Triết lại nổi điên lần nữa, muốn lao vào đạp anh ta một cái nhưng bị giữ lại.
Hôm nay Phàn Kỳ mặc một chiếc váy rất thanh lịch, cô đi rất nhẹ nhàng, trên tay cô là chiếc giày cao gót vừa mới tháo, chân cao chân thấp bước tới trước mặt Chu Vạn Hiền, nện thẳng gót giày vào mặt anh ta.
Cú đánh thật quá đỉnh, Liêu Nhã Triết cười sảng khoái nhưng bị Liêu Kế Khánh trừng mắt nhìn một cái. Phàn Kỳ đánh xong còn thổi thổi đế giày, vẻ mặt khinh bỉ mang giày vào rồi nói: "Dùng đế giày để đánh anh tôi còn thấy ghê tởm."
Chu Vạn Hiền bị đánh tới ngu người, chưa kịp phản ứng thì đã bị Phùng Học Minh nắm cổ áo: "Anh Chu à, cơm có thể ăn bậy nhưng lời thì không thể nói bậy được. Anh hãy mau xin lỗi Liêu Nhã Triết đi!"
Người bị đánh phải xin lỗi người đánh hả? Nghe qua thì có vẻ không hợp lý chút nào, nhưng trong trường hợp này thì lại hoàn toàn đúng đắn.
Cùng là dạng công tử ăn chơi nhưng một người là phú nhị đại, người kia lại là người đứng đầu có thực lực. Một bên là con nhà kinh doanh vàng bạc đá quý, bên còn lại không cần biết như thế nào nhưng chỉ cần nghe đến tên Thiên Hòa thì có ai mà không biết?
Từ trước tới nay Phàn Kỳ chưa từng thấy một Phùng Học Minh với ánh mắt hiểm độc như vậy, anh ta lạnh lùng cất giọng: "Sao hả?"
Chỉ với giọng điệu này, Phàn Kỳ đã ngửi thấy mùi, cô nhìn thấy sắc mặt Chu Vạn Hiền tái nhợt, không thể kiểm chế được.
Anh ta run rẩy nói với Liêu Nhã Triết: "Xin lỗi, tôi sai rồi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-494.html.]
Phùng Học Minh quay lại nhìn Liêu Nhã Triết: "Vừa rồi tất cả mọi người đều đã chứng kiến, anh thấy sao?"
"OK." Liêu Nhã Triết gật đầu.
"Lần sau cẩn thận cái miệng, hiểu chưa?" Phùng Học Minh vỗ vỗ vào khuôn mặt bóng nhờn của Chu Vạn Hiền.
"Hiểu rồi."
Phùng Học Minh buông tay ra, toàn thân Chu Vạn Hiền mềm nhũn ngã xuống đất. Tâm trạng Phùng Học Minh đã vui vẻ như gió xuân trở lại, quay sang nói với Liêu Nhã Triết: "Đi thôi! Chúng ta đi làm một ly nào!"
Liêu Nhã Triết và Phùng Học Minh cùng nhau rời đi, bạn gái của Phùng Học Minh cũng đi theo. Phùng Học Minh ngoái lại: "Phàn Kỳ, đi cùng đi!"
Phàn Kỳ đi tới, bọn họ cùng ngồi xuống. Phàn Kỳ để ý thấy nơi này có rất nhiều ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào họ.Phùng Học Minh nhấc một ly rượu trên khay của người phục vụ đưa cho Liêu Nhã Triết.
Trên tay anh ta cũng đang cầm một ly, quay sang nói với bạn gái: "Em lấy cho bà Trần một ít bánh ngọt và một tách cà phê nhé!"
Cô nàng á khôi có chút thấp thỏm hỏi: "gigi, cô thích ăn bánh ngọt vị gì?"
Phàn Kỳ chợt nhớ ra cô gái này cũng có quen biết với nguyên chủ. Cả hai từng hợp tác chung trong một bộ phim, lúc đó cô gái này thường xuyên tỏ thái độ lạnh lùng với cô ấy.
Cô nói: "Cho tôi một tách cà phê là được rồi."
Vân Mộng Hạ Vũ
Thấy bạn gái Đình Đình yểu điệu của mình vừa đi khỏi, Phùng Học Minh hỏi Phàn Kỳ: "Quan hệ của hai người có vẻ không được tốt lắm thì phải?"
“Tôi là người đến từ Đại Lục, phải chịu ánh mắt lạnh lùng trong giới giải trí không phải một hai lần. Không sao cả.”