Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 528
Cập nhật lúc: 2024-10-18 12:03:07
Lượt xem: 17
Tiếp đó, anh ta đến thăm tòa nhà Viên thị, khi đó anh ta đã hạ quyết tâm học kiến trúc và muốn tiếp bước vị trưởng bối đó.
Sau đó, khi nghe câu chuyện của bà từ người khác, anh có chút xấu hổ và hối hận, nếu anh ta không trở về nước, họ có thể trở thành người thân không, anh ta có thể gặp bà không?
Bây giờ nghĩ lại, bà ấy làm sao có thể có quan hệ họ hàng với anh ta được? Bọn họ bao gồm cả ông ngoại, đều là tu hú chiếm chỗ, chiếm nhà của bà ấy, sinh con đẻ cái ở đó, bà ấy nhất định rất ghét đúng không?
Huống chi, bây giờ đừng nói là tiền hàng, ngay cả tiền lương của nhân viên cũng không trả nổi, hay là bán đi thôi!
Phùng Học Minh thở dài, dù sao đây cũng là tài sản của ông ngoại, cũng cần được sự đồng ý của ông cụ. Anh ta bước vào ngồi xuống: “Ông ngoại, cháu đã gọi điện cho Trần Chí Khiêm, ông có biết những người này ở thành phố Hồng Kông muốn tránh xa chúng ta càng xa càng tốt, Trần Chí Khiêm cũng là người duy nhất có thể giúp cháu. Anh ấy nói rằng anh ấy muốn Phồn Viên, thứ thuộc về bà anh ấy, và anh ấy muốn mua lại nó."
Phùng Học Minh không nói rằng Trần Chí Khiêm sẽ dỡ bỏ nó, nhưng nếu nói vậy, có lẽ ông ấy sẽ không bán nó. Nếu bán nó cho Chí Khiêm, ông ấy sẽ không được chôn cất ở Phồn Viên. Đôi bàn tay ông run rẩy, gần như không cử động được, nước mắt không ngừng tuôn rơi.
"Vậy cháu phải làm sao? Ông muốn cháu làm gì?" Phùng Học Minh hỏi ông ấy: "Ông muốn bắt cháu quay về, để Cung Định Bang xử lý chuyện này, ông muốn cháu vào tù, cuối cùng đập đá vào chân mình. Bây giờ cháu giúp ông xử lý đống lộn xộn này và còn phải chăm sóc ông. Cháu đã bị ép đến không còn cách nào, cháu sắp nhảy lầu đây! Một căn nhà thôi ông cũng không chịu bán. Ông muốn cháu phải làm sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-528.html.]
Từ hôm đó trở đi, Phùng Học Minh không nhắc chuyện này nữa, anh chạy đôn chạy đáo giữa bệnh viện và Thiên Hoà, buổi tối thì ngủ lại ở bệnh viện.
Cả Lưu Xảo Yên và Lưu Tuyết Nghi đều trở về trong thời gian đó. Lưu Xảo Yên đã biết được sự thật từ các chị em của mình thêm mắm dặm muối.
Các ông trùm bất động sản khác ở thành phố Hồng Kông đã biết được một số sự thật từ ông chủ của Thắng Tường, thậm chí còn đưa ra những phỏng đoán, và họ đoán gần đúng.
Lưu Xảo Yên hận cha mình vì đã g.i.ế.c mẹ bà ta, nhưng khi bà ta nghe nói rằng cha bà ta còn muốn con trai bà ta vào tù? Ngồi cạnh giường bệnh của Lưu Tương Niên, bà ta nhớ lại mọi chuyện, từ chuyện này đến chuyện năm đó bắt bà ta gả cho Phùng Thế Xương, chửi mắng xong, bà ta dặn dò con trai vài câu, dặn anh ta phải chăm sóc bản thân, không cần bận tâm chuyện Thiên Hoà, rồi lại phủi đ.í.t quay về Canada.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tuyết Nghị còn việc học, ở lại hai ngày cũng quay về Anh nốt.Bây giờ chỉ còn lại ông ngoại và cháu trai, Phùng Học Minh từ sáng đến tối không thấy xuất hiện, Lưu Tương Niên cứ nhìn chằm chằm vào cửa, không nói được lời nào, cũng không thể bảo y tá gọi cho Học Minh…
Lưu Tương Niên càng nghĩ càng cảm thấy sợ hãi, con gái ông ta hận ông ta hại mẹ, cháu gái cũng lấy cớ đi học mà rời đi.Chỉ có Phùng Học Minh, cho dù biết tính toán của ông ta nhưng vẫn ở bên cạnh ông ta, hạ gục gian hàng Thiên Hà.
Mấy ngày nay Phùng Học Minh bận rộn khắp nơi, thấy anh ta đã gầy đi, dưới mắt xuất hiện quầng thâm, Lưu Tương Niên thấy thật sự rất hối hận. Trong số những người thân này, chỉ có anh ta là người duy nhất không tham tiền tài của ông ta, chỉ có cháu ngoại không bao giờ rời bỏ ông ta.
Ông ta vẫn nhìn chằm chằm cánh cửa, Phùng Học Minh đi vào, trên cánh tay còn đang quấn băng gạc.Anh ta ngồi xuống, vẻ mặt mệt mỏi: "Hôm nay có người đến công trường gây rối, nhảy lầu, con lập tức đến đó rồi. Người đó không nhảy lầu nhưng có người cầm d.a.o vọt tới, vệ sĩ không để ý nên đã bị rạch một nhát, nếu con đến muộn một chút thì sẽ xảy ra chuyện gì đây?”