Thập niên: Vợ cũ lót đường hạnh phúc - Chương 73
Cập nhật lúc: 2024-10-06 19:53:45
Lượt xem: 14
Sao tự dưng lại không cần nữa?
"Nếu không cần nữa thì bán đi." Anh nói.
"Các hiệu sách có thu mua sách cũ, không còn giá trị sử dụng nữa có thể bán cho người thu gom phế liệu. Em chất trong bếp làm gì?"
Kiều Vi suy nghĩ rồi quyết định giải thích cho anh.
"Nội dung tư tưởng trong những cuốn sách này không hay lắm, em không muốn để người khác nhìn thấy." Cô nói: "Em cảm thấy sau này việc kiểm soát sẽ ngày càng nghiêm ngặt hơn. Anh là quân nhân, bộ đội lại càng bị kiểm soát chặt chẽ hơn, em sợ người ta nhìn thấy sẽ ảnh hưởng không tốt đến anh."
Quá kinh khủng.
Kiều Vi vốn muốn g.i.ế.c thời gian buổi chiều nên lấy bừa một cuốn sách ngồi dưới mái hiên, định thong thả đọc sách.
Ai biết được nguyên chủ lại có tư tưởng đó, cô ấy hướng về điều gì quá rõ ràng. Cho nên cô ấy thích đọc loại sách nào cũng rất dễ nhận ra, thực sự không phù hợp với tư tưởng chủ lưu của thời đại này.
Kiều Vi nhận ra có gì đó không ổn, vội vàng lật xem qua cả cuốn sách, cô chắc chắn nội dung cuốn sách này sẽ có vấn đề ở thời đại này.
Đào Hố Không Lấp team
Bây giờ thì chưa sao, nhưng khi đến thời kỳ khắc nghiệt hơn thì có thể sẽ xảy ra chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-vo-cu-lot-duong-hanh-phuc/chuong-73.html.]
Nhưng tại sao trong sách gốc Nghiêm Lỗi lại không gặp rắc rối gì vì cái này?
Kiều Vi đột nhiên nhớ tới trong sách gốc, sau khi Lâm Tịch Tịch kết hôn, cô ta đã nói với Nghiêm Lỗi rằng nếu anh cưới cô ta, cô ta mong rằng anh sẽ không mãi nhớ về quá khứ.
Nghiêm Lỗi cũng muốn bắt đầu một cuộc sống mới nên đã vứt toàn bộ đồ đạc của người vợ đã khuất. Trong sách không đi sâu vào cách xử lý mà chỉ nói "đã xử lý sạch sẽ toàn bộ" cho qua chuyện.
Bây giờ không còn tình tiết đó nữa, Kiều Vi đã thay thế nguyên chủ nên cô phải xử lý.
"Vậy nên em nghĩ là đốt nó đi sẽ tốt hơn." Cô nói: "Vừa khéo để nhóm bếp nấu cơm."
Nghiêm Lỗi im lặng một lát hỏi: "Không hay đến mức nào?"
"Lúc không thì không sao cả." Kiều Vi nói: "Nhưng nếu bây giờ để lãnh đạo biết thì em nghĩ cũng chỉ bị phê bình mấy câu thôi."
Cô nhìn Nghiêm Lỗi: "Chỉ sợ đến lúc có chuyện rồi..."
Sau này Nghiêm Lỗi có thể đạt được vị trí cao như vậy thì không thể là một kẻ ngu được, cũng không thể là kẻ không có ý thức về chính trị.
Ngược lại, tuy trình độ học vấn của anh không cao nhưng đầu óc lại không chậm chạp, còn rất nhạy cảm về chính trị.
Nói cách khác, nguyên chủ không cho phép anh chạm vào những cuốn sách quý giá của cô ấy, nếu biết trước những cuốn sách đó có nội dung gì thì anh đã vứt hết đi từ lâu rồi.