Thập Tử Nhất Sinh, Ta Xuyên Không Về Làm Ngư Dân - Chương 564
Cập nhật lúc: 2024-10-26 16:38:33
Lượt xem: 15
Mỗi ngày nếu không phải nàng nghiên cứu nên thêm món đồ ăn gì mới thì chính là cân nhắc nên huấn luyện phương pháp mới cho phòng thu chi như thế nào.
Quan thị xót xa vì ngày nào nữ nhi nhà bà cũng phải ngồi chép lại toàn bộ sổ sách. Bà không chỉ một lần đưa ra kiến nghị nên tuyển một người làm phòng thu chi khác, nhưng đều bị nàng từ chối.
Chỉ còn một, hai tháng nữa, lão kế toán sẽ hết thời hạn khế ước với tửu lầu nhà mình, tốt xấu gì người ta cũng là một lão nhân, một đường đi tới tận bây giờ, cứ cho người ta chút thể diện, để hắn làm nốt một, hai tháng này nữa thôi.
Nếu bây giờ lập tức đuổi người ta đi, người ta đã từng này tuổi rồi, nàng chỉ sợ hắn không cách nào chấp nhận nổi thực tế này, mà giận dữ quá đà, xảy ra bất cứ chuyện gì cũng không tốt.
“Nương, ngươi đừng để tâm tới chuyện phòng thu chi nữa, trong lòng ta tự có cân nhắc. Ta đang có một chuyện khác muốn nói với ngươi đây.”
“Chuyện gì”
Quan thị cũng không nhớ rõ đã bao lâu rồi nữ nhi chưa từng nghiêm túc muốn nói chuyện với bà kiểu này.
“Chính là khế ước bán thân của Đào Tử, Hạnh Tử nha……”
Lê Tương nhắc nhở một chút, Quan thị lập tức phản ứng lại ngay.
“Ngươi có ý muốn tiêu huỷ khế ước bán thân của hai nàng?”
“Ừm……”
Lê Tương tin tưởng vào mắt nhìn người của mình. Dưới mấy tháng quan sát, phẩm tính của Đào Tử cùng Hạnh Tử đều không tồi.
Có đôi khi cách xử sự của hai nàng ấy còn hơi ngây ngô một chút, nhưng chỉ cần có bản tính thiện lương là đủ rồi.
“Ta đang tính trong thời gian tới sẽ bớt chút thời gian đi mua hai người về giúp đỡ phòng bếp, thuận tiện sẽ đi tiêu huỷ luôn khế ước bán thân của hai tỷ muội Đào Tử. Trên lưng còn mang theo khế ước ngày này, lòng hai nàng ấy sẽ không yên tâm ngày đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-tu-nhat-sinh-ta-xuyen-khong-ve-lam-ngu-dan/chuong-564.html.]
Kỳ thật còn một chuyện cực kỳ quan trọng khác.
Đã nhiều ngày Lê Tương phát hiện Hạnh Tử và Yến Túc có chút không quá thích hợp.
Lúc ban đầu chỉ là Hạnh Tử làm cái gì Yến Túc đều sẽ chủ động đi hỗ trợ cho nàng ấy, sau này chuyển thành hai người bọn họ dứt khoát làm cùng nhau luôn.
Cực kỳ giống bộ dáng thiếu niên thanh xuân theo đuổi nữ hài mà nàng thường thấy trong TV trước kia.
Nàng rất hiểu chuyện thiếu nam thiếu nữ ở chung lâu ngày sẽ sinh ra một chút tình cảm ái muội, thế nhưng rất hiển nhiên Hạnh Tử luôn một mực để ý tới thân phận của mình.
Tuy ngay từ đầu nàng ấy cũng có chút cảm giác không thích hợp với Yến Túc, nhưng hai ngày nay đã bình tĩnh lại, sau đó lập tức trở nên xa cách với Yến Túc hơn rất nhiều.
Suy cho cùng, trên lưng nàng ấy vẫn còn khế ước bán thân, chung thân chỉ có thể là nô tài, sinh hài tử càng không cần phải nói.
Cho nên nếu không sớm giải quyết thân phận này, nó sẽ trở thành gông xiềng cả đời, cản trở không cho nàng ấy đi tìm hạnh phúc của mình.
Yến Túc cũng hiểu chuyện này. Riêng ngày hôm nay, hắn đã xào hỏng ba món đồ ăn, vẻ mặt thất thần hiện rõ trên gương mặt, ai nhìn qua cũng hiểu.
Là sư phụ của hai người bọn họ, nàng không tiện, cũng sẽ không nhúng tay vào phương diện tình cảm giữa hai người ấy.
Nhưng loại trở ngại vì thân phận này, nàng có thể giúp đương nhiên muốn giúp một tay. Sau đó, thành hay không thành, tóm lại phải xem chính bọn họ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Quan thị không có ý kiến. Vốn dĩ lúc trước khi nữ nhi nhà bà muốn đi mua hai người Đào Tử về, nàng cũng đã có ý định này rồi, hiện giờ nàng cảm thấy đã đến lúc làm chuyện đó, thì cứ cho nàng tự quyết định thôi.
“Lúc nào muốn tới nha môn thì cứ gọi phụ thân đi cùng. Chốc lát nữa, ta sẽ đi nói với hắn.”
Lê Tương gật gật đầu, đúng là nàng không dám một mình đi vào một nơi quan trọng như phủ nha.
Sáng sớm hôm sau, nàng lập tức mang theo khế ước bán thân của hai tỷ muội Đào Tử, theo phụ thân ra ngoài.