Thật Giả Công Chúa - 8 + 9
Cập nhật lúc: 2024-07-13 18:47:18
Lượt xem: 484
8.
Hoàng đế còn bồi thường cho ta một cách rầm rộ thêm vài tháng nữa. Một lần ông còn cố ý đến xem ta, nhưng ngồi không được bao lâu đã không yên lòng đi rồi.
Ta sai người lén theo sau, kết quả phát hiện ông đứng bên ngoài cung của Minh Nhị, vẻ mặt phức tạp.
Ánh mắt kia, rõ ràng là bận lòng.
Toàn bộ mọi chuyện dường như lộ ra hoàng đế đang dự mưu chuyện gì đó.
Không lâu sau, tin tức biên cảnh liên tiếp thất bại truyền đến, tàn bạo Biên Nhung phái sứ thần tới đàm phán, yêu cầu hòa thân.
Trước ngày yến tiệc mời sứ thần, hoàng đế đã nhiều lần dặn dò ta phải tham gia, ông muốn tuyên bố với cả thiên hạ rằng ông đã tìm được nữ nhi trân quý của mình.
Ta nhìn những quần áo quý giá mà ông ta đưa tới, bỗng nhiên hiểu ra.
Hạt Dẻ Rang Đường
Ông muốn ta mặc bộ quần áo đó vào yến tiệc ngày mai nhằm khoe khoang trước mặt sứ thần Biên Nhung, nhưng việc đó khác gì tự tìm đường chết.
Biên Nhung vương có tiếng tàn ác, cưới bảy vij vương phi nhưng không có ai sống sót quá nửa năm.
Hóa ra lão hoàng đế đã xác định Minh Nhị là nữ nhi của mình từ lâu, ông ta không nói gì chỉ chờ đến lúc này, đẩy ta cái này công chúa giả ra ngoài thay thế công chúa của hắn đi hòa thân.
Nghĩ lại thì, ta giả mạo công chúa là lúc ấy nhất thời nảy lòng tham, có thể lúc nào đó ta sẽ bị lộ.
Lão cẩu hoàng đế thực sự có thể chịu đựng a, nhẫn tâm im lặng lâu như thế.
Ông ta lừa dối tất cả mọi người, kể cả nữ nhi ruột, quả nhiên lòng dạ ác độc.
Ông ta tính kế ta, ta đương nhiên sẽ không để lão già đó toại nguyện.
Cung nữ giúp ta mặc quần áo, còn trang điểm một phen, cố ý đi tới cung của Minh Nhị.
Vừa đi đến cửa đã nghe thấy nàng trách mắng cung nhân.
Ta đứng ở cửa nhìn nàng cười: "Đáng đánh, hôm nay không thể hiện uy phong thì sau này sẽ không còn cơ hội nữa."
Minh Nhị tức giận nhảy dựng lên, nàng xông lên định đánh ta nhưng bị các cung nữ ngăn lại, nàng nhịn không được mắng chửi:
"Ngươi tiện nhân này! Vì cái gì ngươi muốn giả mạo ta? Ta mới là công chúa! Ta mới là công chúa!"
Ta mặc quần áo lộng lẫy, xoay trước mặt nàng:"Đẹp mắt sao? Đây là phụ hoàng ban thưởng cho ta, phụ hoàng còn nói, ngày mai tuyên cáo toàn thiên hạ ta là nữ nhi của người. Minh Nhị, sau ngày mai, ta là công chúa, còn ngươi chẳng qua chỉ là tội nhân giả mạo công chúa, chờ c.h.ế.t đi.
Sắc mặt của Minh Nhị bỗng chốc trở nên trắng bệch.
Nàng cả người run rẩy nhìn ta, trong mắt tràn ngập hận ý.
Ta ghé vào tai nàng, nhẹ nhàng nói một câu:"Hôm nay cung nữ phục thị ta mặc quần áo không tốt bằng ngươi."
"AAAA! Tiện nhân! Ta g.i.ế.c ngươi!"
Minh Nhị dường như phát điên, nước mắt không ngừng rơi.
Ta hơi nhếch môi, xoay người đi ra ngoài.
Tiếng la hét của nàng vang vọng sau lưng ta.
Tiểu cung nữ kia tiễn ta ra ngoài, ta dừng bước bên cạnh nàng, ngập ngừng hỏi: "Ngươi có thể giúp ta một việc được không?"
9.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/that-gia-cong-chua/8-9.html.]
Ngày hôm sau, trong cung tổ chức đại tiệc chiêu đãi các sứ thần Biên Nhung.
Ta lén đánh giá các công chúa khác, họ đều ăn mặc giản dị, còn có vẻ tiều tụy, chỉ có ta mặc váy áo lộng lẫy, trang điểm tinh xảo, ngồi ở giữa giống như con khổng tước phô trương.
Quả nhiên, từ đầu tới cuối sứ thần kia ánh mắt không hề rời khỏi ta.
Hoàng đế quan sát, cười ha hả mà nâng ly rượu:"Đây là tiểu nữ nhi của ta, sứ thần cảm thấy thế nào?"
Sứ thần Biên Nhung liên tục gật đầu:"Rất xinh đẹp! Nữ nhân xinh đẹp nhất ở Biên Nhung cũng sẽ ảm đạm trước công chúa."
Hắn nói xong, liền đứng lên chắp tay:"Lần này hòa thân, ta nghĩ thay đại vương cầu hôn..."
Lời nói còn chưa hết, tiếng đàn vang lên, một thân ảnh thướt tha mặc sa váy từ ngoài sảnh đi vào, nhảy múa theo tiếng đàn.
Tất cả mọi người ngây người.
Bởi vì người mặc sa váy kia chính là Minh Nhị.
Dáng người của nàng uyển chuyển, trông rất tươi sáng.
Sau điệu nhảy, cả điện yên tĩnh.
Hoàng đế sắc mặt tức giận, vỗ bàn một cái:"Làm càn."
Sử thần mê mẩn, vội hỏi:"Điệu múa này thật tuyệt vời! Đây là điệu múa gì vậy?"
Minh Nhị quỳ xuống, nước mắt rưng rưng:
"Điệu múa này là lục yêu vũ, đây là điệu múa mẫu thân ta sáng tạo ra, thiên hạ này, nàng chỉ dạy cho duy nhất người là ta."
Nói xong, ánh mắt nàng sáng rực mà nhìn hoàng đế, im lặng mà nhìn hoàng đế như có tâm sự.
Hoàng đế nhíu mày thật chặt, vẻ mặt phức tạp.
Mà ta nhấc lên chén rượu che khóe miệng không khỏi nhếch lên.
Sống hai kiếp, ta hiểu Minh Nhị hơn bản thân nàng, nàng xúc động dễ cáu giận, lòng tự trọng lại rất cao.
Bị ta kích một kích nàng chắc chắn muốn chứng minh thân phận của mình, còn muốn trong một dịp quan trọng, ta chỉ cần để bọn cung nữ cố ý nói trước mặt nàng về điệu múa năm ấy của Lâm Hải Đường, Minh Nhị quả nhiên đã nghĩ ra biện pháp.
Nhưng mà nàng không nghĩ đến, gây chú ý trong yến hội này tuyệt đối không phải là chuyện tốt.
Nhưng đối với ta mà nói đây chính là việc đại hỷ sự.
Dù sao thì điệu múa của nàng đã áp ta một đầu.
Minh Nhị tưởng ta mượn rượu giải sầu, cố ý đứng ở bên cạnh ta nhỏ giọng nói:"Điệu múa này từng là điệu múa mà phụ hoàng yêu thích nhất, ông ấy quen thuộc với điệu múa của mẫu thân ta, sau hôm nay, ta xem ngươi còn cười như thế nào."
Ta véo mạnh đùi mới nhịn không cười ra tiếng.
Rất nhanh Biên Nhung sứ thần cầu hôn Minh Nhị giúp đại vương tin tức truyền đi khắp hoàng cung.
Sứ thần còn nói, sau khi nghe đến điệu múa của Minh Nhị, Biên Nhung Vương không thể chờ đợi được nữa mà muốn cưới nàng ngay.
Sau khi Minh Nhị biết, nàng còn tự đắc vài ngày, cho đến khi nàng nghe được về sự tàn ác của Biên Nhung vương, nàng sợ tới mức trực tiếp ngất đi.
Hoàng đế nổi giận trong hậu cung.