Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

THIÊN ĐỊNH NỮ ĐẾ - Phần 1

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-24 11:45:04
Lượt xem: 371

1

Ta trốn trong một cái lu gạo.

Nghe thấy tiếng quan binh kéo a tỷ ta đi, a tỷ không hề kêu la tiếng nào.

Trước khi bị đưa đi, a tỷ chỉ cười nói:

"Trời hôm nay trời đẹp quá, chờ tỷ về rồi thì đem chăn ra phơi nhé."

Thuở giờ tỷ ấy vẫn luôn điềm tĩnh, sau khi biết hoàng thượng muốn g.i.ế.c nữ tử tên Tạ Như trong thiên hạ, tỷ ấy cũng vẫn vậy.

Không nói cho ta biết lý do.

Chỉ là nói là dạo gần đây có kẻ muốn gây phiền phức cho ta, bảo ta trốn đi trước.

Tỷ ấy giấu ta trong lu gạo.

Dặn ta đừng có đi ra ngoài, còn bảo những kẻ đó sẽ dẫn tỷ ấy đi xét hỏi tung tích của ta.

A tỷ nói, sao tỷ ấy có thể nói ra tung tích của ta cho bọn chúng nghe được chứ?

Ta lo lắng cho an nguy của a tỷ, nhưng a tỷ nói bây giờ đang là thời thiên hạ thái bình, bọn chúng không tìm thấy ta, tự nhiên sẽ không làm khó a tỷ.

Ta thực sự đã tin những gì tỷ ấy nói.

Ngoan ngoãn ở trong lu gạo.

Ta không biết vì sao bọn chúng lại tìm ta.

Ta nghĩ, chỉ cần a tỷ quay về đây, ta sẽ nhanh chóng đưa a tỷ rời khỏi nơi này.

Nhưng ta cứ chờ mãi trong lu gạo tối tăm có mùi hương nhàn nhạt của gạo kia.

Quân lính ở bên ngoài đã rời đi từ đâu.

Ta nghĩ tới trước khi a tỷ rời đi đã nói về rồi tỷ ấy muốn phơi chăn.

Không nghe thấy tiếng động nào nữa, ta bước ra khỏi lu gạo đi, ôm cái chăn treo lên dây thừng ở trong sân để phơi nắng.

Tỷ ấy về chắc sẽ vui lắm.

Nhưng ta đã đợi rất lâu.

Cũng không đợi được a tỷ quay về.

Nỗi bất an trong lòng càng lúc càng mãnh liệt.

Ta không nghe lời a tỷ nữa, chạy ra ngoài.

Lúc ta đi ra ngoài sân, dì Trương ở cạnh vừa hay đứng ở cửa, vẻ mặt kích động.

Bà ấy nhầm ta với a tỷ của ta.

“A Sương, sao ngươi còn ở đây?”

“Vừa nãy muội muội của ngươi bị người ta lôi đi rồi, cũng may là ngươi không ở nhà, nếu không ngươi cũng sẽ bị liên lụy.”

"Nữ tử trong thiên hạ này tên Tạ Như đều bị lôi đi c.h.é.m đầu trên đường, t.h.i t.h.ể bị treo trên tường thành, giờ mà ở gần đó cũng có thể ngửi thấy mùi m.á.u tanh nồng nặc, ôi..."

Ta như bị sét đánh, đứng yên tại chỗ.

Ta không đợi được đến cái ngày đưa tỷ ấy rời đi.

Thứ ta chờ được lại là tin a tỷ chết.

Chúng đã g.i.ế.c a tỷ của ta.

Nhưng bọn chúng không hề biết rằng.

Ta mới là Tạ Như kia.

2.

A tỷ c.h.ế.t rồi.

Chết thay cho ta.

Ta và nàng là tỷ muội song sinh, dung mạo giống nhau, ngày thường đều là a tỷ bày sạp bán hàng thủ công nuôi gia đình.

Không nhiều người biết chúng ta là song sinh.

Đoạn thời gian trước, Tiêu quý phi được sủng ái nhất bên người Hoàng Thượng nói, tương lai sẽ có một nữ tử tên là Tạ Như g.i.ế.c c.h.ế.t Hoàng Thượng, và sau này sẽ trở thành Nữ Đế Thánh Minh.

Hoàng thượng lập tức hạ lệnh xử tử tất cả nữ tử đặt tên là Tạ Như, vô luận già trẻ.

Hắn thà rằng g.i.ế.c lầm một trăm cũng không buông tha một người.

Thế là a tỷ trở thành vật hy sinh.

Trên tường thành treo hơn mười bộ t.h.i t.h.ể nữ tử không đầu, huyết khí ngập trời.

Trong đó có một người là a tỷ của ta.

Nàng xưa nay thích mặc xiêm y màu trăng, cũng thích sạch sẽ.

Trên người nàng luôn có mùi hoa quế nhàn nhạt.

A tỷ thích sạch sẽ nhất.

Nhưng bây giờ, trên người nàng tràn đầy vết máu.

Giống như mặc huyết y.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thien-dinh-nu-de/phan-1.html.]

Hoàng thượng chính là cửu ngũ chi tôn, hắn một câu nói, là có thể tước đoạt tính mạng của ngàn vạn người.

Ta mặt không chút thay đổi trở về nhà.

Từ dưới tàng cây trong sân, đào ra một cái hộp gỗ chất phác.

Bên trong, là một phong di chiếu.

Ta là người có tư cách lật đổ hoàng quyền nhất dưới thời thế bây giờ.

3.

Nửa năm sau, ta vào cung.

Trở thành biểu muội của sủng phi.

Nàng hiện giờ là Tiêu quý phi, Hoàng thượng ngày ngày lưu luyến trong Vinh Hoa cung của Tiêu quý phi, dẫn tới quan viên cùng các phi tử hậu cung có rất nhiều bất mãn.

Nàng hiện tại danh tiếng đang thịnh.

Ta làm biểu muội của nàng vào cung làm bạn với nàng, tự nhiên nhận được không ít ưu đãi.

Mặc dù bề ngoài ta rất sáng sủa.

Nhưng cũng chỉ có ta cùng mấy người thiếp thân cung nữ biết.

Tiêu quý phi tính tình ương ngạnh, thường xuyên để cho ta làm chút chuyện mà hạ nhân mới biết làm.

Nàng nói một cách hoa mỹ: 

"Biểu muội, biểu tỷ ở trong hoàng cung to như vậy cũng chỉ có thể tin tưởng ngươi.”

Để ta nấu ăn cho nàng.

Ngâm chân cho nàng.

Ta đều cười đáp ứng.

“Biểu muội vì biểu tỷ làm những việc này là việc nên làm, phụ thân để Y Vân vào cung, chính là vì để giúp biểu tỷ giải sầu.”

Tiêu quý phi cuối cùng cũng cảm thấy mỹ mãn nở nụ cười.

Nhưng ta không phải biểu muội của nàng.

Thi thể biểu muội của nàng giờ đây đang bị chôn vội vàng ở nơi hoang dã, không ai hỏi thăm.

Ta mai phục nàng trên con đường nàng phải đi qua để vào cung.

Tay chân nhanh nhẹn cắt nát cổ họng của nàng, lại thay quần áo của nàng.

Thay nàng vào cung.

Bởi vì, ngoại trừ người nhà của nàng, trong hoàng cung không ai biết nàng.

4.

Qua hơn một tháng.

Tiêu quý phi cuối cùng cũng thường xuyên cùng ta trêu chọc chuyện trong hậu cung.

Nàng nói: 

"Phi tần trong hậu cung này lạc hậu hơn ta mấy ngàn năm, làm sao có thể đấu được với bổn cung?"

"Trần tài nhân mới vào cung kia, tại tiệc đào hoa hạ mặc váy múa nhẹ nhàng nhảy múa, nếu là không có bổn cung, có lẽ nàng bây giờ cũng leo đến được phi vị."

“Hoàng hậu lại còn muốn đến chỗ bổn cung thị uy, trong hậu cung, Hoàng thượng chỉ sủng ái một mình bổn cung.”

“Những nữ tử phong kiến này không có một chút đầu óc, nếu không được Hoàng thượng sủng ái, còn không nghĩ vì mình tìm đường ra.”

Ta đã học được rất nhiều từ ở đây.

Nàng gần như khinh thường tất cả nữ tử thiên hạ một cách khoa trương, cảm thấy những nữ tử kia mục nát, không thú vị.

Ta cũng cười phụ họa. Lập tức hỏi: 

"Biểu tỷ nói đúng, nữ tử trong thiên hạ ai có thể so sánh với biểu tỷ chứ?"

"Y Vân nghe nói Hoàng thượng trước đây chưa từng độc sủng một người nào, hậu cung cũng chưa bao giờ sủng ái bất kỳ ai, không nghĩ tới biểu tỷ vào cung mới được một năm, Hoàng thượng vậy mà yêu thích biểu tỷ như vậy, Y Vân thật sự rất hâm mộ, cũng không biết biểu tỷ đã làm như thế nào..."

Mấy ngày nay ở chung với nàng, ta vẫn ngụy trang thành một tiểu cô nương đầu óc trống rỗng, cảm xúc nổi trên mặt ngoài mà lá gan cực nhỏ.

Tiêu quý phi cũng tin vào điều đó.

Nàng hưởng thụ cảm giác cao cao tại thượng, nhìn thấy ánh mắt sùng bái hâm mộ của ta.

Nàng nhếch đôi môi đỏ mọng, dịu dàng chậm rãi nói:

“Lúc trước bổn cung vừa tới, đã từng bảo hoàng thượng xử tử nữ tử tên là Tạ Như. Nếu không phải có bổn cung, cũng không biết nữ tử tên là Tạ Như kia sẽ gây lên bao nhiêu sóng gió đây.”

“Hoàng thượng vốn không tin, nhưng bổn cung nói cho Hoàng thượng, ba ngày sau Giang Nam sẽ có lũ lụt, còn nói cho Hoàng thượng biết biện pháp thống trị lũ lụt, Hoàng thượng đương nhiên yêu thương bản cung hơn rất nhiều.”

Ta cúi đầu nhẹ giọng nói: 

"Biểu tỷ xinh đẹp lại có mưu lược, Hoàng thượng đương nhiên yêu thích.”

Tay ta buông xuống, hung hăng bóp mạnh vào lòng bàn tay, chảy ra máu.

Thì ra là thế.

Tỷ tỷ chính là c.h.ế.t như vậy sao?

Người từng hại tỷ tỷ, ta một người cũng sẽ không buông tha!

Loading...