THIÊN KIM HỌC BÁ BỊ HOÁN ĐỔI - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-09-16 21:58:16
Lượt xem: 224
3.
Vương Quế Phân đến rất nhanh, chỉ chưa đầy năm phút, bà đã vào KARAOKE.
Bà ta chải tóc gọn gàng, mặc một chiếc váy hoa, đeo vàng bạc đầy người, rõ ràng là đã chuẩn bị rất kĩ để gặp Lục Viên.
Vừa vào cửa, ánh mắt của Vương Quế Phân đã đặt ngay lên người cô con gái ruột của mình.
Bà tiến lại gần và chào hỏi: “Lục Viên à, con lớn như vậy rồi, thật tốt quá.”
Lục Viên nhìn Vương Quế Phân, người đang ăn mặc vô cùng quê mùa, có chút ghê tởm: “Bà dì à, bà là ai? Tôi có quen bà không?”
🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟
Vương Quế Phân cười khẽ, vẻ mặt hơi cứng đờ trong vài giây: “Con không nhận ra cũng bình thường thôi, bác là mẹ của Hứa Tra Tra.”
“Thì ra bà là mẹ của cái đồ đáng ghét đó.” Lục Viên càng thấy không ưa nổi.
Vương Quế Phân híp mắt: “Con bé đáng ghét đó đã làm gì khiến con tức giận?”
Lúc này, tiểu thái giám của Lục Viên, Triệu Lệ Lệ, nhảy ra và thêm thắt về “hành vi xấu xa” vừa rồi của tôi.
Vương Quế Phân nghe xong, tức giận đến nỗi thở hổn hển như bò cái.
Bà không thường xuyên gặp Lục Viên, còn muốn để lại ấn tượng tốt với cô ta, nhưng tất cả đã bị tôi phá hỏng.
Vương Quế Phân mặt mày lạnh lùng, hỏi với giọng trầm trầm: “Con bé c.h.ế.t tiệt đó đang ở đâu, bác sẽ đi dạy dỗ nó.”
Lục Viên không ngờ Vương Quế Phân lại phản ứng như vậy, là mẹ mà không giúp con gái mình, quay đi giúp người ngoài.
Cô ta nở một nụ cười hứng thú: “Bà dì này cũng thú vị ghê, con gái bà hiện tại đang ở trong nhà vệ sinh.”
Vương Quế Phân gật đầu, đầy khí thế tiến về phía nơi tôi đang ẩn náu.
Bà mắng mỏ: “Hứa Tra Tra, đứa con gái c.h.ế.t tiệt kia, ra đây ngay, mau xin lỗi Lục Viên đi.”
“Bà dì này, cô ta làm bẩn váy và giày của bạn tôi, chỉ một câu xin lỗi thì không đủ đâu.”
Vương Quế Phân cười nhếch mép, tỏ vẻ cầu khẩn: “Cô Lục Viên, vậy cô muốn con bé c.h.ế.t tiệt đó đền bù như thế nào?”
“Để cô ta quỳ xuống đất và l.i.ế.m sạch giày của bạn tôi đi.”
Vương Quế Phân không do dự, lập tức đồng ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thien-kim-hoc-ba-bi-hoan-doi/chuong-2.html.]
Bà tiếp tục gõ cửa: “Hứa Tra Tra, nghe thấy chưa? Chỉ cần mày chịu l.i.ế.m sạch giày của bạn, Lục Viên sẽ tha thứ cho mày.”
Tôi cười lạnh, trong mắt Vương Quế Phân, đây có vẻ là một việc vô cùng dễ dàng.
Phản hồi lại bà ta chính là một xô nước bẩn mà nhân viên vệ sinh chưa kịp đổ đi.
Nước bẩn đổ ập lên người Vương Quế Phân, làm bà ta ướt sũng, váy dính chặt vào người, mùi hôi thối không thể tả nổi.
Vương Quế Phân ngẩn người vài giây, rồi mở miệng định phản kháng, nước bẩn lại lập tức tràn vào miệng.
Đó là thứ mùi khiến người ta buồn nôn, bà không thể giữ được hình tượng trước Lục Viên nữa, bắt đầu nôn mửa.
Lục Viên và tiểu thái giám của cô ta cũng không khá hơn mấy, vì đứng gần xem trò vui, hai người đều bị dính nước bẩn, váy ướt đẫm dính chặt vào bắp chân.
Nước bẩn trộn lẫn vi khuẩn như thấm vào da, Lục Viên cảm thấy toàn thân nổi da gà.
“Hứa Tra Tra, cứ đợi đấy, tôi nhất định sẽ không tha cho cô đâu!”
Nói xong câu này, Lục Viên hét lên và chạy đi, có lẽ vì vội về nhà tắm rửa, thay đồ.
Tôi đứng trong nhà vệ sinh, nhếch miệng cười.
Lục Viên, cô sai rồi, đổi lại là tôi không tha cho cô mới đúng.
4.
Khi mở cửa nhà vệ sinh ra, trong KARAOKE chỉ còn lại Vương Quế Phân, các bạn khác đều đã đi hết.
Vương Quế Phân mắng chửi tôi, lại còn định động tay động chân.
Sàn nhà trơn trượt, chưa kịp chạm vào mép váy của tôi, bà ta đã “bịch” một tiếng, ngã chổng vó.
“Ái, ái…”
Vương Quế Phân bị gãy chân, ôm lấy bắp chân mình, lăn lộn trên sàn nhà bẩn thỉu:
“Mày, đồ c.h.ế.t tiệt, còn đứng đó làm gì, không mau lại đây đỡ tao lên.”
Tôi lạnh lùng nhìn bà, loại người như Vương Quế Phân, chỉ xứng đáng nằm lại trong vũng nước bẩn này.
Tôi bước qua bà ta, bình thản rời đi.
Vương Quế Phân tức giận đến mặt đỏ bừng: “Con nhỏ c.h.ế.t tiệt, nuôi mày lớn như vậy chỉ như dã tràng xây cát. Đợi trở về nhà, xem tao có lột da mày không.”