Thiên sư hẹn hò với pháp y - Chap 9
Cập nhật lúc: 2024-10-17 12:02:06
Lượt xem: 297
Sau đó tôi châm hương, cắm vào cơm, rồi nhờ con gái của đội trưởng Nghiêm thắp nến, cầm lấy quần áo của đội trưởng Nghiêm, không ngừng gọi tên ông ta.
Rồi tôi viết bát tự sinh thần của đội trưởng Nghiêm lên tấm bùa, đốt cháy cho ông ta uống, vận khí chân, hội tụ bảy hồn phách.
Nhìn thấy bảy hồn phách đã vào lại thân thể đội trưởng Nghiêm, dương khí mà tôi lấy lại từ quỷ nữ cũng đã lượn lờ xung quanh, tôi đưa ống hút cho con gái đội trưởng Nghiêm: "Dùng ống hút, một đầu đặt vào miệng con, đầu kia đặt vào miệng bố con, truyền khí cho ông ấy."
Ngô Vọng hơi cứng người lại, từ từ quay đầu, ánh mắt phức tạp nhìn tôi.
Tôi ghé sát tai anh ấy, nhỏ giọng nói: "Phòng giải phẫu của anh không có ống hút, vả lại, rõ ràng là anh được lợi mà."
Ngô Vọng cụp mắt xuống, mặt ửng hồng, lại là dáng vẻ dễ bắt nạt ấy.
9
Sau khi cứu được đội trưởng Nghiêm, tôi lại áp dụng chiêu cũ để cứu một cảnh sát khác.
Họ cảm kích tôi vô cùng, còn tôi chỉ cười rồi rời đi, giấu kín công danh. Thực ra là vì tôi quá buồn ngủ, phải về nhà ngủ bù ngay.
Ngủ một giấc dậy, trời đã tối mịt. Khuôn mặt của mẹ gần kề trước mặt tôi: "Nói đi, tối qua thế nào? Cảm giác ra sao?"
Cái gì? Cảm giác gì cơ?
Tôi vừa phản ứng lại, vừa tự hỏi là tôi không đứng đắn hay là mẹ tôi không đứng đắn đây.
"Mẹ à, trong đầu mẹ lúc nào cũng nghĩ mấy chuyện gì thế? Con đi làm việc chính đáng, con đi bắt quỷ mà!"
Đôi mắt mẹ tôi bùng cháy ngọn lửa tám chuyện, nhưng bên ngoài bỗng vang lên tiếng hét lớn:
"Trời ơi, bắt nạt trẻ con vào ngày Tết, còn có lẽ phải không hả? Hôm qua nhìn cái bọn đấy đã biết chẳng tử tế gì rồi! Làm chuyện xấu sẽ bị trời đánh đó!"
Tôi và mẹ nhìn nhau. Nghe sao giống nhà trên quá vậy?
Mở cửa ra, quả nhiên, cả nhà trên đang đứng trước cửa, chỉ trỏ vào tôi.
"Sao thế?" Tôi ngăn mẹ lại.
"Còn hỏi nữa, xem vết thương của con tôi đây này!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thien-su-hen-ho-voi-phap-y/chap-9.html.]
Giữa mùa đông, thằng bé nhà đó lại mặc áo ngắn tay quần đùi, phần da thịt lộ ra toàn là vết bầm tím, dường như bị ai đó đánh rất dữ dội.
Tôi nhìn vết thương mà lòng vui phơi phới, thằng bé càng tức giận, vung vẫy cánh tay ngắn mũm mĩm: "Chính là chị! Hôm qua chị, chị, chị đã đánh cháu một trận!"
"Vậy xin hỏi, tại sao tôi lại đánh cháu?"
"Bởi vì, bởi vì..." Thằng bé có vẻ quên lời, dưới sự nhắc nhở của bố nó, tiếp tục nói: "Bởi vì cháu định đi mách cảnh sát chuyện chị bắt nạt chị gái cháu!"
Ồ, hóa ra là định đợi tôi ở đây. Không chỉ muốn vu oan tôi bắt nạt thằng bé, mà còn muốn đổ tội tôi liên quan đến cái ch của cô bé kia?
Tôi nhìn gã đàn ông với gương mặt đầy ác ý, chợt nhận thấy cung Di Chuyển của hắn đã đen sì, trên mặt còn bao phủ một lớp khí đen mờ.
Tôi đã hiểu đại khái.
Kẻ đứng sau lưng hắn biết tôi đã phá hỏng chuyện tốt, diệt trừ con quỷ mà hắn đã chuẩn bị lâu ngày để hóa hình, nên đã kéo tôi vào vụ việc, nắm chắc rằng tôi sẽ không dám nói ra mọi chuyện.
Chỉ là hắn đã tính sai một nước.
Tôi đã báo cáo mọi việc với cảnh sát nhân dân từ lâu.
Hàng xóm xung quanh đã tụ tập lại. Người đàn ông tốt bụng hôm qua hỏi: "Sao anh biết là cô ấy?"
Gã đàn ông có vẻ đã chuẩn bị kỹ: "Tôi phát hiện cô ta đánh con tôi, bị cô ta nổi giận đùng đùng cầm d.a.o c.h.é.m tôi!"
Nói xong, hắn cởi áo ra, lộ vai với vài vết thương đỏ thẫm.
"Vớ vẩn!" Mẹ tôi không thể chịu nổi nữa, "Tối qua con gái tôi không có ở nhà, làm sao mà đánh con anh, lại còn cầm d.a.o c.h.é.m anh?"
“Cô đoán xem tại sao nó không ở nhà? Bởi vì nó đang c.h.é.m người ở nhà tôi đấy!" Gã đàn ông giơ điện thoại ra: "Không tin thì xem camera trước cửa nhà tôi đi!"
Thật khéo, trong đoạn video quả thực có một bóng người rất giống "tôi" bước vào nhà ông ta.
Hàng xóm xì xào bàn tán.
Tôi bình tĩnh nói: "Gọi cảnh sát đi."
Gã đàn ông đắc ý: "Cô nghĩ tôi chưa gọi cảnh sát à?"