Thông ninh tuế nguyệt - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-06-05 18:38:41
Lượt xem: 71
Cận Yến Từ dần dần nhích lại gần tôi, nhìn khuôn mặt đẹp trai của anh đang phóng to trước mắt, tôi có chút bối rối. Nhiệt độ trong xe dần nóng lên, chúng tôi càng lúc càng dựa sát vào nhau, cho đến khi chóp mũi anh chạm vào chóp mũi tôi thì trong dạ dày trào lên một cảm giác buồn nôn chán ghét, phá vỡ bầu không khí mập mờ lúc này.
"Ọe" Thật mất hình tượng, huhuhu, hay là tôi cứ dứt khoát ngủ đi vậy.
Tỉnh dậy lần nữa, đầu tôi đau nhức như muốn vỡ tung.
Tôi vẫn nhắm tịt mắt, mở mồm than vãn: "Đây là cảm giác bị nứt ra sao?"
"Nứt hay không thì anh không biết nhưng bộ âu phục của anh thì em định bồi thường thế nào?" Bên cạnh truyền đến giọng nói của Cận Yến Từ khiến tôi lập tức tỉnh táo. Đầu không còn đau, lưng cũng không ê ẩm, bật dậy như cá trên thớt.
"Sao anh lại ở nhà em?" Tôi cảnh giác nhìn lại quần áo, không sao không sao, chỉ cởi mỗi áo khoác thôi.
"Khương Lập Hạ!" Cận Yến Từ tao nhã ngồi dậy, cắn răng nghiến lợi nói, "Em mở to mắt ra, nhìn cho kĩ rồi hằng nói."
Tôi nhìn xung quanh, bức tường màu xám tro vô cùng đơn giản, hoàn toàn khác hẳn với phong cách trang trí màu hồng nhạt của nhà tôi, "Đây là nhà anh hả?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thong-ninh-tue-nguyet/chuong-4.html.]
"Tối hôm qua em nôn khắp người anh. Anh hỏi em ở đâu, em còn chưa nói đã ngủ như chet." Cận Yến Từ một tay chống cằm, kiên định nhìn tôi, "Có phải em quên mất anh là luật sư rồi không? Nếu em chet ở giữa đường thì vụ kiện này sẽ rất phiền phức."
"Hahaha, cám ơn đại nhân đã dang tay giúp đỡ, tiểu nữ không biết lấy gì báo đáp, xin cáo từ trước để bày tỏ lòng thành kính!" Tôi từ từ lui về đằng sau, bước chân trần xuống giường định bỏ chạy.
"Chờ một chút."
"Đại nhân còn chuyện gì không?"
"Bộ âu phục của tôi." Cận Yến Từ thờ ơ chỉ chỉ vào bộ âu phục màu đen bị tôi nôn tới thảm thương đang nằm trên bàn ở đầu giường.
"À, ông chủ đại nhân rộng lượng, tôi giặt xong trả lại cho anh có được không?" Tôi nuốt nước bọt, nhìn qua là biết giá trị bộ âu phục kia không hề rẻ, da đầu tê rần. Cận Yến Từ gật đầu, tôi thận trọng đi tới bàn cạnh đầu giường chán ghét cầm lấy bộ đồ.
"Ọe." Cái mùi chua lòm khiến tôi muốn nôn ra. Cận Yến Từ nhíu mày, bước xuống giường bế ngang tôi lên.
"Anh làm gì vậy?" Không phải là anh muốn...
Mặc dù anh rất đẹp trai, lại có cơ bụng tám múi, cũng là bạn trai cũ, nhưng cũng không phải là không thể