Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thủ Quả Xong Ta Toàn Thắng Vẻ Vang - Phần 8

Cập nhật lúc: 2024-10-25 09:53:59
Lượt xem: 1,450

15

 

Từ khi mẹ chồng bị đưa vào Phật đường ở hậu viện, nhà họ Tào cuối cùng cũng yên ổn được vài ngày.

 

Nhưng trong căn nhà đầy những kẻ lòng lang dạ sói này, làm gì có chuyện yên ổn lâu dài?

 

Bầy quỷ nhỏ im lặng, chắc chắn là đang chuẩn bị tác quái.

 

Quả nhiên, buổi chiều, người mà ta phái đến canh chừng ở trường học của Tào Tân Ninh tìm đến:

 

"Thiếu phu nhân, hôm nay Tân Ninh thiếu gia không đến trường, hắn đã đi đến trang viên ở nông thôn."

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

 

Tên sói mắt trắng này không chịu nổi nữa rồi, chắc hẳn đang tìm gặp người cha tàn phế của hắn để bàn mưu tính kế.

 

Hai tên lòng dạ đen tối tụ lại với nhau, chắc chắn không phải chuyện tốt.

 

Ta bảo người cứ tiếp tục theo dõi, không được làm kinh động bọn họ.

 

Tối hôm đó, Tào Tân Ninh về nhà đúng giờ.

 

Như thường lệ, hắn xuất hiện trong phòng ăn, ăn xong rồi rời đi.

 

Hạ Trúc cau mày nhìn ta, vẻ mặt đầy khó hiểu:

 

"Tiểu thư, sao người lại bảo rút hết người bên cạnh cậu ta đi thế?"

 

Ta khẽ mỉm cười:

 

"Có người theo dõi, hắn không dám manh động."

 

Muốn hắn chếc, trước hết phải để hắn ngông cuồng.

 

Ta biết Tào Tân Ninh lòng dạ độc ác, nhưng không ngờ hắn lại đê tiện đến mức này.

 

Đêm hôm đó, ta đang ngủ say thì bỗng nghe thấy tiếng bước chân lén lút.

 

Khi bóng đen lao về phía ta, ta liền nhanh chóng rút cây gậy dưới gối, đánh thẳng vào đầu kẻ đó một cú chuẩn xác.

 

Một tiếng "bốp" vang lên, sau đó hai nha hoàn lập tức xông tới.

 

Ba chúng ta hợp lực, khiến gã đàn ông đột kích ta ngất lịm trên sàn.

 

Nhìn gã đàn ông nằm dưới đất, Hạ Trúc tức giận nhảy dựng lên:

 

"Thật là đồ đê tiện! Sao nhà họ Tào lại có thể nghĩ ra cái kế bỉ ổi như vậy để hại người chứ?"

 

Nhà họ Tào đúng là loài cầm thú, họ biết rõ đối với nữ nhân, mất đi trinh tiết còn đáng sợ hơn cả cái chếc.

 

Để đạt được mục đích, bọn họ không tiếc dùng những mưu kế hèn hạ để hãm hại ta.

 

Tội ác của bọn họ, kể bao nhiêu giấy mực cũng không hết.

 

Trong lúc ta đang trầm tư, Thu Cúc chạy vào, hoảng hốt báo:

 

"Tiểu thư, Tân Ninh thiếu gia đã dẫn theo người nhà họ Tào kéo đến đây rồi! Người mau nghĩ cách đi ạ."

 

16

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thu-qua-xong-ta-toan-thang-ve-vang/phan-8.html.]

Ta nhìn khắp sân, thấy đám trưởng lão nhà họ Tào đều đã có mặt đầy đủ.

 

Tào Tân Ninh đứng cạnh trưởng tộc, ánh mắt đầy vẻ đắc ý, như thể chờ đợi ta sụp đổ.

 

Con sói mắt trắng kia thực sự không thể đợi lâu hơn để hãm hại ta.

 

"Trưởng tộc, ngài dẫn theo trưởng lão đến đây vào lúc nửa đêm là định uy h.i.ế.p một quả phụ không có ai chống lưng như ta sao?"

 

Trưởng tộc ánh mắt lạnh lùng, đầy vẻ chán ghét:

 

"Nghe nói ngươi không giữ phận, bí mật qua lại với kẻ khác, làm ra những chuyện tày trời. Vì danh dự của nhà họ Tào, ta phải đến."

 

Ta nhịn không được bật cười trước vẻ đạo mạo chính trực của ông ta.

 

Ta cố gắng nén cười, đáp:

 

"Trưởng tộc, tội danh này lớn lắm, ngài không thể nói bừa. Danh tiết của nữ nhân còn quý hơn cả mạng sống, ngài định dồn ta đến đường chếc sao?

 

"Ngài không sợ người trong thành sẽ chê cười cả nhà họ Tào ư?"

 

Sau vụ việc đồn đại với người kể chuyện, nhà họ Tào đã bắt đầu sợ hãi.

 

Nghe lời ta nói, trưởng tộc lập tức im bặt.

 

Tào Tân Ninh thấy vậy liền vội vàng nhảy ra:

 

"Thím cứ ở đây cố ý cản trở chúng ta, chẳng phải sợ chúng ta bắt tại trận sao?"

 

Ta nhướng mày nhìn hắn, tỏ vẻ tức giận, như thể muốn g.i.ế.c chếc hắn:

 

"Chuyện trong hậu viện, trưởng tộc làm sao biết được? Chẳng lẽ người báo tin cho ngài lại chính là cháu ngoan của ta?"

 

Tào Tân Ninh dù còn trẻ, nhưng thấy ta nổi giận thì cứ nghĩ rằng đã nắm được điểm yếu của ta, càng kiêu ngạo hơn:

 

"Phải, là ta báo đấy, thì sao? Có gan làm thì sao không dám nhận?"

 

Ta không kìm được mà muốn vỗ tay cho hắn:

 

"Tất cả tránh ra, nhường đường cho trưởng tộc và cháu ngoan Tân Ninh của ta."

 

Tào Tân Ninh vội vã ra lệnh cho gia nhân vào lục soát phòng.

 

Cả căn phòng bị lật tung lên, nhưng chẳng tìm thấy ai.

 

Gương mặt Tào Tân Ninh lộ vẻ xấu hổ vô cùng, hắn lẩm bẩm không tin vào mắt mình:

 

"Không thể nào, rõ ràng ta đã thấy..."

 

Ta cười khẩy một tiếng:

 

"Cháu ngoan, cháu thấy gì, nói ra cho mọi người nghe thử xem."

 

Tào Tân Ninh sợ đến mức không dám nói gì nữa.

 

Đúng lúc đó, không biết ai hét lên: "Cháy rồi!"

 

Mọi người quay lại, thấy phía Phật đường có lửa bùng lên.

 

Loading...