Thục Nhân - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-09-03 09:01:05
Lượt xem: 190
Chưa đến chạng vạng, cả kinh thành đã lan truyền khắp nơi.
Hôn ươac giữa Thái tử và nhà họ Tạ e rằng sẽ bị hủy bỏ.
Việc Thái tử muốn cưới ân nhân cứu mạng đã làm rộn ràng khắp nơi.
Hôm nay, đích trưởng nữ của nhà họ Tạ, vốn luôn là chuẩn mực của các thế gia vọng tộc, lại dám trước mặt bách quan, trong bữa tiệc sinh nhật của mình, xin từ hôn với Hoàng thượng.
Nghe nói, biểu cảm của Thái tử lúc đó rất đặc sắc.
Hoàng thượng còn mắng thẳng "nghịch tử", và ném thẳng một chén trà vào người Thái tử.
"Ngông cuồng!"
Ta quỳ trên đất, cũng không tránh khỏi một chén trà.
"Ai cho phép ngươi to gan lớn mật như vậy!"
Cha ta giận đến mức râu muốn bay lên trời: "Từ hôn, hả? Hôn nhân đại sự, mệnh lệnh của phụ mẫu, lời của mai mối, ngươi là một nữ tử mà dám can thiệp sao?"
"Ngươi còn dám đến trước mặt Hoàng thượng mà lộng hành!"
Tôi thẳng lưng, mắt không chớp lấy một cái.
"Hôn nhân do Tiên hoàng ban, ngươi nói từ là từ được sao?"
"Ngươi mau mau vào cung tạ tội, nói là lúc ngươi đó bốc đồng, không suy nghĩ..."
"Không đi." Ta dứt khoát nói.
"Không đi? Không đi thì ngươi muốn thế nào?"
"Từ hôn."
"Từ hôn, từ hôn, từ hôn rồi, ngươi nghĩ kinh thành này còn ai dám lấy ngươi?!"
Ta nhếch môi: "Chưa chắc."
"Ngươi..." Cha ta chỉ vào ta, "Ta nghĩ ngươi bị trúng tà rồi!"
Rồi ông vung tay áo bỏ đi.
Quả thật ta đã bị trúng tà.
Nếu không vì những trải nghiệm kiếp trước, ta tuyệt đối không thể làm những việc này.
Từ nhỏ, ta đã được giáo dục tuân thủ quy củ. Đừng nói đến việc chủ động xin từ hôn, nếu là trước đây, trước sảnh chính có nhiều khách nam như vậy, ta sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt họ.
Nhưng tuân thủ quy củ cũng không mang lại kết quả tốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thuc-nhan-pamc/chuong-5.html.]
Nhà họ Tạ trăm năm qua, biết tiến biết lùi.
Khi triều đình cần, dũng cảm tiến lên.
Khi triều đình ổn định, rút lui đúng lúc.
Sự trung thành tuyệt đối đổi lấy sự tin tưởng tuyệt đối của các đời quân chủ. Trà sữa tiên sinh
Cha ta, huynh đên chú bác của ta, luôn tuân thủ tổ huấn.
Vì vậy, kiếp trước, chỉ cần Sở Hành tỏ ý, họ không do dự, giao quyền thì giao quyền, từ quan thì từ quan.
Nhưng lại bị Sở Hành đá..nh bất ngờ.
Sự thật chứng minh, trung thành tuyệt đối với kẻ ngu xuẩn là ngu trung.
"Cô nương, Thái tử điện hạ nói gì vậy?" Hồng Nhạn không biết chữ.
Vừa thay ta xoa đầu gối, vừa ghé lại gần, sốt sắng nhìn tờ giấy trong tay ta.
Trước đây, Sở Hành thường viết thư cho ta, không kể hết nỗi lòng.
Lần này chỉ có bốn chữ lớn: "Thích khả nhi chỉ" (tạm dịch: Nên dừng lại đúng lúc).
Ta kéo khóe môi, để thư lên trên ngọn nến.
"Cô nương!" Hồng Nhạn hoảng hốt, "Cô nương, nếu điện hạ xin lỗi, người hãy nhận lời..."
Ta ngắt lời nàng: "Ngoài tờ giấy, hôm nay có đồ gì gửi đến cho ta không?"
Hồng Nhạn ngẩn ra: "Có."
Nàng đưa từ hòm trang điểm ra một miếng ngọc bạch, mắt nàng bỗng sáng lên:
Trà Sữa Tiên Sinh
"Hôm nay là sinh nhật cô nương, cái này có phải cũng là của Thái tử điện hạ..."
Mắt ta cũng sáng lên, đứng dậy, lấy áo khoác.
"Cô nương, mấy ngày nay người bị làm sao vậy? Giờ muộn thế này còn muốn ra ngoài? Đợi em với..."
"Hồng Nhạn, em ở lại."
Khép cửa phòng, ta quay người, nhấc chân lên.
Ta của những ngày này, đương nhiên không còn là ta của những ngày trước.
Tạ Thục Nhân tuân thủ quy củ đã ch..ết từ lâu.
Người còn sống bây giờ, chỉ là một Tạ Thục Nhân phản nghịch.