TIỂU TAM - 6
Cập nhật lúc: 2024-07-28 18:18:05
Lượt xem: 547
[Không phải là quá thú vị sao?]
Lúc này tôi nói trong nước mắt: “Mọi người đã mắng mẹ em nhiều ngày vì chuyện của tiểu tam, khiến công ty nhà em trở nên tồi tệ hơn. Bây giờ mọi người có thể xin lỗi mẹ em được không? Bây giờ bà đang ốm, khó khăn lắm. Huhu…”
Khi cần giả vờ đáng thương thì bạn phải giả vờ đáng thương. Một cô bé xinh đẹp khóc như thế này thì chẳng ai mà không thương xót cả.
Cuối cùng, có người lên tiếng xin lỗi, sau đó làn sóng phẫn nỗ bắt đầu tấn công Dương Tiểu Tam, người ta nhắn tin riêng trên weibo để mắng bà ta, bà ta cũng bị mắng vì vừa kiêu ngạo và có lối sống không lành mạnh.
Tôi nhìn vào điện thoại của mình và bĩu môi, được lên hot search thích thế còn gì, tôi vàmẹ tôi còn chưa bao giờ được lên hot search đâu.
Sau đó, mẹ tôi nhờ người bạn luật sư ngồi trước màn hình và nói sẽ dùng biện pháp pháp lý để thu hồi toàn bộ số tiền bố tôi đưa cho các cô nhân tình.
Cuối cùng, mẹ tôi khóc và nói: “Thứ cô ấy mất là đôi chân, nhưng thứ con tôi mất là chỗ dựa. Dù ly hôn với anh Mã nhưng tôi vẫn mong con gái mình có đầy đủ cha mẹ. Bây giờ anh ấy đã không còn nữa, mọi người lại mắng chửi chúng tôi. Mẹ con tôi đã mất tất cả mà còn bị bạo lực mạng suốt bao nhiêu ngày qua. Chúng tôi sẽ nhờ pháp luật tìm lại công bằng."
Vào thời điểm buổi livestream kết thúc, danh tiếng trên mạng của chúng tôi đã trở nên tốt hơn, rất nhiều bằng chứng được đưa ra, tiết lộ ông bố cặn bã của tôi có bao nhiêu người tình trong nhiều năm và ông ta đã chi bao nhiêu tiền cho họ.
Tên thật của các cô nhân tình không được cho lên sóng mà thay vào đó là biệt danh.
Một số người trong số họ đã chủ động giao trả lại một số đồ vật, tài sản. Thấy cô ta có thái độ tốt, mẹ tôi cũng không truy thu thêm nữa.
12
Nhưng có một số người mà cả mẹ và tôi đều không dễ dàng buông tha.
Dương Tiểu Tam hiện đang gặp khó khăn và về cơ bản tài sản của bà ta đã bị đóng băng. Mẹ tôi dùng thủ tục pháp lý chính thức để thu hồi tài sản mà bố tôi đã tặng, ông bố cặn bã của tôi khá là cẩn thận, mọi thứ cho đi đều được ghi chép lại, thậm chí còn có lý do. Tất cả đều được trợ lý của ông ta, hiện là trợ lý của mẹ tôi, ghi lại.
Ông ta quả là ghê gớm, nếu ông ta không c--hết, mẹ tôi sẽ không biết ông ta có nhiều tài sản và đất đai giấu kín như vậy. Mẹ nhìn tôi nói: “Chẳng trách trước đó con đã nói rằng sau khi bố con qua đời, chúng ta sẽ trở thành người giàu nhất Giang Thành. Chỉ cần chúng ta bán đi những tài sản này và tiếp tục đầu tư bất động sản, chúng ta quả thực có thể còn giàu hơn. "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/tieu-tam/6.html.]
"Bố cũng có ý này nên rất mong có được một đứa con trai. Bởi vì ông ta nghĩ chỉ có con trai mới có thể thừa kế hết tài sản của bố.”
Những người trợ lý ở một bên đều sửng sốt, họ nhìn tôi cười nói: “Bà Mã, bà thật may mắn khi có được một cô con gái thông minh như vậy.”
Mẹ tôi liếc nhìn anh ta và nói với vẻ rất dứt khoát: “Hãy gọi tôi là bà Điền.”
Người trợ lý ngay lập tức đổi tên mẹ tôi thành "Bà Điền" và không bao giờ dám quên gọi bà là "Bà Điền" nữa.
Có vẻ như trước đây họ không mấy tôn trọng mẹ tôi vì bố tôi, nhưng bây giờ thì khác, mẹ tôi là thần tài của họ.
Bây giờ mọi chuyện đã ổn thỏa, mẹ tôi cho tôi đi học. Tôi kể với mẹ rằng kiếp trước tôi học rất giỏi và được nhận vào trường Đại học A nên kiếp này tôi có thể làm cho mẹ tự hào.
Mẹ tôi rất vui nhưng bà không chiều chuộng tôi và bắt tôi cư xử như những bạn cùng lớp khác. Bình thường, bà không yêu cầu tài xế đưa đón tôi mà chở tôi đi học bằng một chiếc ô tô bình thường.
Không ngờ, hôm nay vừa ra khỏi cổng trường, tôi lại bị người ta kéo lên ô tô. Có vẻ như chiếc xe này đã bị phục kích ở đây từ lâu. Tôi thậm chí còn nghe thấy tiếng hét “Cứu với” và “Có người bắt cóc trẻ con” của mẹ tôi từ phía sau.
13
Nhưng tôi không hề hoảng sợ, việc bắt cóc này quá quen thuộc.
Ở kiếp trước, tôi đã bị tra tấn vô cùng tàn nhẫn một thời gian dài trước khi c--hết, và tôi không còn sợ hãi những gì mình đang nhìn thấy nữa.
Hơn nữa, người bắt cóc tôi ở kiếp này có lẽ là vì tiền và để trả thù chứ không phải đơn giản là để cướp tài sản của tôi.
Khi bị bắt lên xe, tôi đã bấm chức năng định vị của đồng hồ và điện thoại di động. Đồng hồ và điện thoại di động của tôi được đeo ở mắt cá chân và giấu trong tất, nói chung là ở nơi ít người nghĩ tới.
Sau đó, tôi nhìn thấy Dương Tiểu Tam. Ống quần của bà ta giờ đã trống rỗng, cái bụng phẳng lì và khuôn mặt vẫn còn vết sẹo do tai nạn ô tô gây ra.
Lúc này, người phụ nữ này đầy thù địch và tát vào mặt tôi.