Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TIỂU THANH MAI YÊU KIỀU - CHƯƠNG 78

Cập nhật lúc: 2024-10-26 09:58:00
Lượt xem: 1,357

---

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Diệp Mạt Sơ được Diệp Thanh Ngô dắt tay đi ra ngoài, vừa đi vừa cảnh giác nhìn xung quanh, có chút lo lắng: “A tỷ, tỷ nói Nghiêm Cảnh Tri có phái nha dịch tới bắt chúng ta không?”

Diệp Thanh Ngô lắc đầu, giọng điệu chắc chắn: “Không đâu, nếu muốn bắt, lúc nãy hắn đã gọi người rồi.”

Diệp Mạt Sơ nghĩ cũng đúng, an tâm hơn.

Một nha dịch đi ngang qua, hành lễ với Diệp Thanh Ngô, sau đó kinh ngạc nhìn bàn tay đỏ ửng và vạt áo dính vài chấm m.á.u của nàng, dường như muốn hỏi gì đó, nhưng vì thân phận nên cuối cùng không nói, gật đầu rồi bỏ đi.

Đợi người kia đi xa, Diệp Mạt Sơ vội lấy khăn tay lau tay cho Diệp Thanh Ngô, nhưng vết m.á.u đã khô, không lau được, nàng liền dùng khăn tay bọc bàn tay phải dính m.á.u của Diệp Thanh Ngô lại, kéo nàng nhanh chóng ra khỏi nha môn.

Thấy hai người tuy bình an vô sự ra ngoài, nhưng sắc mặt đều có chút khác thường, đặc biệt là trên người Diệp Thanh Ngô còn dính máu, Thường Lâm và Ninh Thái đều lộ vẻ nghiêm nghị, vội vàng tiến lên hỏi đã xảy ra chuyện gì.

Diệp Mạt Sơ lắc đầu: “Về rồi nói.”

Thường Lâm và Ninh Thái không hỏi nữa, dìu hai tỷ muội lên xe ngựa, dẫn theo thị vệ hộ tống hai người nhanh chóng rời đi.

Diệp Mạt Sơ ôm eo Diệp Thanh Ngô, ôm chặt suốt đường đi, từng đợt sợ hãi dâng lên: “A tỷ, may mà tỷ không đ.â.m c.h.ế.t hắn.”

Diệp Thanh Ngô xoa đầu tiểu cô nương: “Đừng sợ, A tỷ biết chừng mực.”

Diệp Mạt Sơ nghĩ đến người Nghiêm Cảnh Tri đầy máu, vẫn có chút lo lắng: “A tỷ, hắn sẽ không c.h.ế.t chứ?”

Lúc nãy, nàng nhìn rất rõ, nhát d.a.o kia đ.â.m không hề nông, nhỡ đ.â.m trúng chỗ hiểm, sau này c.h.ế.t thì A tỷ phải làm sao.

Diệp Thanh Ngô thấy tiểu cô nương đầy mặt lo lắng, lại nói: “Đừng sợ, A tỷ đã nhắm đúng chỗ, khống chế lực đạo, không c.h.ế.t được.”

Thấy nàng nói chắc chắn như vậy, Diệp Mạt Sơ chớp chớp mắt hỏi: “Thật sao?”

Diệp Thanh Ngô gật đầu: “Thật.”

Mạt Sơ sắp trở thành Thân vương phi, nàng là A tỷ của Mạt Sơ, nếu mang tội g.i.ế.c người, chẳng phải sẽ làm Mạt Sơ mất mặt. Làm dâu nhà đế vương vốn đã khó, nàng sẽ không vì chuyện của mình mà liên lụy đến Mạt Sơ.

Diệp Mạt Sơ nép vào lòng Diệp Thanh Ngô, cọ cọ: "A tỷ, chi bằng chúng ta báo quan đi."

Diệp Thanh Ngô xoa đầu muội muội: "Ban đầu ta cũng nghĩ đến việc báo quan, nhưng Nghiêm Cảnh Tri chính là cha mẹ quan của Huy Châu, nếu muốn cáo hắn, ta phải lên tận Kinh thành. Xuân Chi tuy rằng thập tử nhất sinh, nhưng chung quy vẫn giữ được mạng, cho dù Hình bộ thụ lý vụ án này, Nghiêm Cảnh Tri cũng chỉ bị tội g.i.ế.c người chưa thành, hắn là quan, Xuân Chi là tỳ nữ, kết quả cuối cùng e rằng sẽ không như ý muốn của chúng ta."

"Hơn nữa, nếu muốn cáo trạng, chuyện này nhất định sẽ ồn ào đến mức mọi người đều biết, những chuyện giữa ta và Nghiêm Cảnh Tri cũng sẽ bị đồn đại ầm ĩ, về sau, e là ta khó mà được yên ổn."

"Ta bây giờ cái gì cũng không nhớ, nếu thật sự phải đối chất công đường, cũng là một chuyện khó khăn."

"Ta đ.â.m hắn một đao, coi như báo thù cho Xuân Chi, chuyện này cứ vậy bỏ qua đi."

Lời này vừa có tình vừa có lý, Diệp Mạt Sơ gật đầu đồng ý: "Ừm, dù sao thì A tỷ cũng đã thoát khỏi Nghiêm gia rồi, những ngày sau này sẽ càng ngày càng tốt hơn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/tieu-thanh-mai-yeu-kieu/chuong-78.html.]

Diệp Thanh Ngô mỉm cười: "Phải, sẽ càng ngày càng tốt."

Diệp Mạt Sơ nghĩ đến Nghiêm Cảnh Tri, nhíu mày: "A tỷ, tỷ nói xem trong lòng Nghiêm Cảnh Tri rốt cuộc có tỷ không?"

Diệp Thanh Ngô lắc đầu: "Không biết, đối với ta mà nói, hắn bây giờ hoàn toàn là một người xa lạ, ta không thể phán đoán được."

Diệp Mạt Sơ tự mình phân tích: "Nếu hắn có lòng với tỷ, vậy tại sao lại nạp nhiều thiếp thất như vậy, lại còn dây dưa với biểu muội, lại còn để mặc mẫu thân và muội muội hắn ức h.i.ế.p tỷ."

"Nói hắn không có lòng với tỷ, vậy tại sao bây giờ lại đột nhiên bày ra bộ dạng si tình như vậy, cứ như thể không có tỷ, hắn sẽ không sống nổi."

Diệp Thanh Ngô suy nghĩ một chút, lại lắc đầu: "Không biết, có lẽ là có bệnh gì đó, hoặc là..."

Diệp Thanh Ngô nhìn đôi mắt ngây thơ trong sáng của muội muội, dừng lại một chút.

Diệp Mạt Sơ lay tay nàng, khát khao muốn biết: "Hoặc là cái gì?"

Diệp Thanh Ngô lại một lần nữa tự nhủ, Mạt Nhi không phải là cô bé chín tuổi trong ký ức của nàng nữa, đã cập kê, đã là thiếu nữ rồi, chẳng mấy chốc cũng sẽ lấy chồng, tự an ủi mình như vậy, Diệp Thanh Ngô mới nói: "Có lẽ đàn ông đều là 'kẻ bạc tình', người ở bên cạnh thì không biết trân trọng, sắp mất đi rồi mới làm ra vẻ hối hận."

Thấy A tỷ một gậy đánh c.h.ế.t tất cả đàn ông, Diệp Mạt Sơ suy nghĩ một chút, nghiêm túc phản bác: "A tỷ, A huynh và Thừa Uyên ca ca không phải loại người bạc tình đó, bọn họ đều là những người đàn ông tốt nhất trên đời."

Diệp Thanh Ngô cười, đưa tay xoa đầu tiểu cô nương: "Mạt Nhi nói đúng."

Hai người lại nói chuyện một lúc nữa, không nhắc đến Nghiêm Cảnh Tri nữa, mà nói về vị Bạch công tử lai lịch bất minh kia, kết quả một người không nhớ rõ, một người tự động loại trừ Chu Hoài Lâm, hai tỷ muội phân tích hồi lâu, cũng không nghĩ ra vị Bạch công tử này rốt cuộc là do người quen nào phái tới.

---

Hai tỷ muội trở về ngôi nhà của Diệp Thanh Ngô ở phía bắc thành, Đông Lan đã cùng Lữ thẩm dẫn người đem tất cả đồ đạc của Diệp Thanh Ngô để lại Nghiêm gia chở về, vừa mới dỡ xe xong, đang chỉ huy mọi người chuyển hòm rương vào kho.

Đông Lan và Lữ thẩm nhìn thấy vết m.á.u trên vạt áo Diệp Thanh Ngô, đều sợ tới mức sắc mặt đại biến, xông lên muốn đỡ nàng, Diệp Thanh Ngô vội vàng nói: "Không phải của ta, ta không bị thương."

Diệp Mạt Sơ cũng nói: "Không có việc gì lớn, đừng lo lắng, Xuân Chi đi lấy chậu nước đến, làm phiền Lữ thẩm chuẩn bị chút đồ ăn."

Từ sáng sớm đến giờ, chỉ ăn chút điểm tâm, sau đó liên tiếp xảy ra chuyện, hai người đều chưa ăn gì, lúc này mệt mỏi đến mức không còn chút sức lực nào.

Lữ thẩm và Xuân Chi đáp lời, vội vàng đi chuẩn bị.

Hai người đi vòng qua đám người đang bận rộn vào nhà, không lâu sau Xuân Chi bưng nước vào, Diệp Thanh Ngô cẩn thận rửa sạch vết m.á.u trên tay, lấy khăn lau khô, vừa ngồi xuống, Úc Thừa Uyên nghe tin đã tới.

Vừa vào cửa, trước tiên kéo Diệp Mạt Sơ lại, cẩn thận quan sát, thấy nàng không sao, lúc này mới ngồi xuống, hỏi: "Vừa rồi xảy ra chuyện gì?"

Diệp Mạt Sơ nhìn Diệp Thanh Ngô một cái, Diệp Thanh Ngô gật đầu, Diệp Mạt Sơ liền đem mọi chuyện vừa xảy ra ở nha môn tri phủ kể lại tỉ mỉ cho Úc Thừa Uyên nghe.

Nói xong lại có chút lo lắng: "Thừa Uyên ca ca, tuy rằng A tỷ đã khống chế lực đạo, nhưng ta vẫn sợ Nghiêm Cảnh Tri sẽ chết."

Úc Thừa Uyên nghe xong, không nói gì, chỉ gật đầu: "Thái y bọn họ đã tới rồi, lát nữa ta sẽ dẫn thái y đến đó xem thử."

Loading...