Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 32
Cập nhật lúc: 2024-10-24 21:14:09
Lượt xem: 12
“Anh Dương, anh làm vậy là nhằm mục đích gì?”
“Chẳng có mục đích gì cả, chỉ đơn thuần là không thoải mái nên không muốn để Tào Văn Hoài sống dễ dàng quá mà thôi.”
“Ha ha ha ha, tôi hiểu, cũng cảm ơn anh đã góp ý! Anh không nói, tôi cũng không biết mấy người đang bàn chuyện làm ăn lớn đến thế, không biết Tào Văn Hoài có thể kiếm được nhiều tiền đến vậy.”Tôi đứng dậy: “Được rồi, vậy tôi không làm phiền ông Bansa nữa.”
“Tạm biệt anh Dương, không tiễn!” Bansa cũng đứng dậy, chắp tay chào tôi.Tôi cũng chắp tay chào tên mặt sẹo người Xiêng La mà mình rất muốn đánh cho một trận, sau đó đi ra khỏi quán bar.Đi lên xe taxi rồi, tôi mới rút điện thoại ra, tắt camera, mở video ra, nhìn thấy hình ảnh và âm thanh mà mình mong muốn.
Tôi không hề cảm thấy kiêu ngạo mà chỉ nhắm mắt lại, suy xét cẩn thận nên làm gì tiếp theo.Về đến khách sạn, khi bước vào khu vực đại sảnh, tôi trông thấy Lâm Lạc Thủy và Tào Văn Hoài đang ngồi ở khu vực nghỉ ngơi.Bọn họ không thuê phòng ở khách sạn này, do đó họ xuất hiện ở chỗ này có lẽ là để tìm tôi.
“Phương Dương!” Tào Văn Hoài gọi tôi một tiếng nhưng không đứng dậy, mà vẫn thoải mái ngồi trên ghế sofa, gã cười tít mắt nhìn tôi, dường như không có ý che giấu sự đắc ý và châm chọc trong ánh mắt.Còn Lâm Lạc Thủy đứng dậy, biểu cảm vô cùng phức tạp, cô ấy nhìn tôi, lại nhanh chóng cảm thấy ngượng ngùng mà ngồi xuống.
Tôi mỉm cười, đi về phía đó, ngồi đối diện với Tào Văn Hoài, nói:
“Phó tổng giám đốc Tào hào phóng thật đấy, một triệu baht… Có vẻ như cũng phải hơn 200 nghìn tệ đấy nhỉ? Nụ cười của Tào Văn Hoài bỗng vụt tắt: “Anh đi tìm Bansa?”
“Phải, tôi vừa mới đến chỗ ông ta ngồi một lát.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-32.html.]
“Hừ!” Tào Văn Hoài hừ mạnh một tiếng: “Cho dù anh tìm ông ta thì sao chứ? Người của BTT đã không hài lòng về anh thì anh đã thua rồi, dự án lần này là của tôi!”
“Nói đến đây, tôi phải cảm ơn anh, nếu không phải anh thuyết phục cấp trên của BTT, bọn họ cũng sẽ không từ chối các công ty ở Sillicon Valley và Ấn Quốc, cuối cùng để tôi chiếm của hời.”
Tôi vẫn cười nhạt: “Ý của giám đốc Tào là BTT đã quyết định ký với phó tổng giám đốc Tào rồi à?”
“Không sai, tôi vừa mới nhận được tin, lãnh đạo cấp cao của BTT đã họp và đưa ra quyết định loại trừ Sillicon Valley, Ấn Quốc và Phần mềm Trí Văn, chọn ký hợp đồng với bên Maddie Kerr. Nếu không có vấn đề gì, qua lễ hội té nước, bọn họ sẽ tìm tôi để bàn chi tiết về hợp đồng.”
“Ừm, vậy chúc mừng phó tổng giám đốc Tào!” Tôi có phần lơ đễnh, gật đầu cho qua.Có vẻ như rất không thoải mái với thái độ hờ hững của tôi, Tào Văn Hoài đột nhiên trở nên dữ dằn: “Tao cảnh cáo mày, đừng có đắc tội tao, bây giờ mày đã biết đối đầu với tao sẽ có kết quả như nào chưa?”
Tôi nhún vai, nhẹ “ừm” một tiếng, quay đầu nhìn sang Lâm Lạc Thủy chẳng nói một lời nào ngồi ở bên cạnh.Lâm Lạc Thủy cúi đầu, ánh mắt không dám nhìn thẳng tôi, dường như có chút áy náy.
Tào Văn Hoài đột nhiên đứng dậy, ánh mắt khinh miệt nhìn tôi từ trên cao xuống, cất giọng xem thường nói:“Cái loại bụi đời, nghèo kiết xác, không thuộc giới thượng lưu như mày mà muốn đấu với tao? Còn non và xanh lắm! Tao muốn chèn ép mày thì dễ như giẫm c.h.ế.t một con gián vậy.”
Dứt lời, Tào Văn Hoài kéo Lâm Lạc Thủy đứng dậy, cố ý ôm lấy eo của cô ấy, châm chọc: “Đến cả người con gái của mày cũng là của tao, mày đấu với tao kiểu gì, hả… Ha ha ha ha…”
Gã ôm lấy Lâm Lạc Thủy bước ra khỏi khách sạn trong tiếng cười đắc ý điên cuồng. Từ đầu tới cuối, Lâm Lạc Thủy luôn cúi đầu, không dám quay lại nhìn tôi một cái.Tôi cố kìm nén ý định muốn đánh cho gã thành con ch.ó chết, hít sâu một hơi để bản thân bình tĩnh lại, sau đấy đứng lên trở về phòng khách sạn.Có lẽ điều mà Tào Văn Hoài nói là thật, vốn dĩ chỉ còn lại bốn công ty cạnh tranh dự án, nếu như BTT cần nguồn lao động chăm chỉ và thiết kế mang tính nhân văn của Hoa Hạ, vậy thì đương nhiên là loại trừ Sillicon Valley và Ấn Quốc.