Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 67
Cập nhật lúc: 2024-11-03 11:18:25
Lượt xem: 4
Nói đến đây, tôi sợ có người trong đám Bansha biết tiếng Hoa Hạ, nên cố ý nói nhỏ: “Lát nữa bất kể xảy ra chuyện gì, cô đều phải bám sát lấy tôi. Đừng sợ, cũng đừng lo lắng, phải tập trung cao độ, chú ý nghe theo sự sắp xếp của tôi, hiểu chưa?”
“Ừm.” Văn Giai nghiêm túc gật đầu.Tôi hài lòng xoa đầu cô ấy. Tôi ngoảnh lại nhìn Bansha, sau đó đột nhiên ngẩng đầu lên, gào lên bằng tiếng Xiêng La về phía một tòa nhà ở cạnh phố: “Anh đang ở trên sân thượng ơi, mau báo cảnh sát đi.”
Bansha ngây ra, sau đó ngẩng lên nhìn về phía tòa nhà đó.Đám thuộc hạ của ông ta cũng đều ngẩng đầu lên, tưởng trên sân thượng của tòa nhà này có người.
Nhân cơ hội trong chớp nhoáng này, tôi lập tức co giò chạy tới gần cách Bansha mấy mét.Rất nhanh, Bansha đã phản ứng lại, ông ta có vẻ hung dữ chửi một câu, sau đó giơ nắm đ.ấ.m lên.
Ở khoảng cách chừng năm mét, thoáng cái khi thuộc hạ của Bansha còn chưa phản ứng lại, tôi đã xông đến trước mặt ông ta. Có lẽ ông ta cũng đã tập võ, lực đ.ấ.m rất mạnh, cũng rất chuẩn.Nhưng tôi đã liệu trước được điều này.
Khi nắm đ.ấ.m của ông ta sắp đập trúng mặt tôi, tôi nhảy mạnh lên bổ nhào vào người đối phương.Nắm đ.ấ.m của ông ta đánh trúng vai tôi, một cơn đau ập đến, nhưng tôi không màng đến.
Sau khi bổ qua đó, tôi dùng tay siết cổ Bansha, đồng thời mượn tư thế đang lao nhanh tới để lướt qua người ông ta. Bansha dùng một tay hất cánh tay của tôi ra, tay còn lại thì huých khuỷu tay về phía sau, đập mạnh vào bụng tôi.
Tôi nhịn cơn đau, dí góc sắc bén của tấm kính cường lực vào động mạch chủ ở cổ của Bansha.
“Đừng cử động, không thì tôi sẽ cứa đứt động mạch của ông đấy. Còn chúng mày nữa, cấm động đậy, không thì ông ta sẽ c.h.ế.t ngay!”
Tôi hét lên với đám thuộc hạ của Bansha đang chạy tới gần.Bansha đã ngừng giãy giụa, rõ ràng ông ta đã cảm nhận được sự sắc bén của tấm kính cường lực. Đám thuộc hạ của ông ta cũng dừng bước, căng thẳng nhìn tôi chằm chằm.
“Dương, cậu đã nghĩ đến hậu quả của việc hành động thế này chưa?”
Bansha lạnh lùng hỏi, ngữ điệu không chút lo lắng và sợ hãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-67.html.]
“Ha ha, nếu ông Bansha đã muốn g.i.ế.c tôi, tôi cũng chỉ có thể nghĩ cách để tìm cho mình một con đường sống thôi.”
“Ừm, cậu đúng là rất gian xảo, cũng rất lợi hại! Nhưng cậu đừng quên, đây là địa bàn của tôi. Nếu tôi chết, cậu và cô gái kia cũng sẽ c.h.ế.t rất thảm. Thuộc hạ của tôi sẽ giày vò hai người đến chết, cậu không tưởng tượng được cô ta sẽ bị hành hạ thành cái dạng gì đâu.”
“Tôi biết, tôi cũng chưa từng nghĩ sẽ g.i.ế.c ông Bansha, tôi chỉ muốn tìm một lối thoát thôi. Được rồi, bớt nói nhảm đi, mau bảo người của ông giải tán!”
Bansha không lên tiếng, thuộc hạ của ông ta cũng không nhúc nhích.Dường như Văn Giai đã bị dọa sợ, cô ấy đứng ngây ra cách đó mấy mét, nhưng có hai tên thuộc hạ của Bansha đang đứng ở vị trí rất gần cô ấy.
“Có nghe thấy không, tránh ra! Không thì tao sẽ cứa đứt động mạch của ông ta, cùng lắm thì nửa phút là ông ta sẽ c.h.ế.t ngay.” Tôi nói lớn lên với đám thuộc hạ của Bansha.Mấy tên đó ngơ ngác nhìn nhau, sau đó lại nhìn Bansha.
Tôi tăng thêm lực trên bàn tay, để góc sắc bén của tấm kính cường lực đ.â.m vào da thịt trêи cổ của Bansha.
“Tránh ra, tránh ra hết đi!” Cuối cùng thì Bansha cũng gào lên với giọng lo lắng.
“Văn Giai, mau qua đây!” Văn Giai đang ngây ra như phỗng bấy giờ mới hoàn hồn, cô ấy hơi run rẩy đi đến bên cạnh tôi.Tôi bảo cô ấy lấy chiếc điện thoại ở trong túi tôi ra, mở camera quay tôi và Bansha.
“Ông Bansha, bây giờ tôi sẽ quay một đoạn clip, đồng thời gửi cho bạn bè trong nước của tôi.
Nếu tôi và cô gái này xảy ra chuyện gì ở Chiêng May, bạn tôi sẽ giao đoạn clip này cho cảnh sát.
Đến lúc đó, ông và tất cả mọi người ở đây đều không thoát được đâu.”
“Nhưng nếu chúng tôi bình an vô sự, ông yên tâm, tôi sẽ không tự gây phiền phức giao clip cho cảnh sát đâu, vì nó chẳng có ích gì với tôi cả. Tôi sẽ xóa clip này cùng với hai clip trước luôn, ân oán giữa chúng ta coi như xoá bỏ.”