Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 2 - Chương 33.2
Cập nhật lúc: 2024-09-28 21:15:44
Lượt xem: 46
"Chúng ta đi xem đi." Độc Cô Thiên Diệp nói. Dược liệu ! Tuy rằng nàng có Luyện Yêu Hồ, nhưng mấy thứ này ai cũng không ngại nhiều đúng không.
Độc Cô Thiên Diệp để cho trở lại Hắc Phong hình đáng tự vệ, ôm nó vào trong ngực, ngồi trên Thanh Loan đi lãnh địa mà Hắc Phong nói.
Trở lại lãnh địa, Hắc Phong khôi phục thái độ bình thường. Hắc Báo nghĩ có thú tộc khác đột kích vội tránh đi thì có một con kêu lên: "Là Vương đã trở lại."
Độc Cô Thiên Diệp nhìn đám Hắc Báo này, ba bốn trăm con, cấp bậc đều không cao lắm, một ít là thánh thú sơ cấp và trung cấp, linh thú thì nhiều hơn.
"Vương, con người này là ?"
"Nàng là chủ nhân của ta." Hắc phong nói.
"Cái gì? Vương khế ước với con người sao ?"
" Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ ?"
"Thối sư tử ở phía Đông sơn mạch nhất định sẽ khi dễ chúng ta ."
Đám Hắc Báo bắt đầu lớn tiếng tranh cãi ầm ĩ.
"Vương, ngươi không thể mặc kệ chúng ta !"
"Chủ nhân ••••••" Hắc Phong khó xử nhìn Độc Cô Thiên Diệp.
"Các ngươi nghĩ đi theo Vương của các ngươi ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
"Phải." Chúng thú cùng trả lời.
"Vậy cùng nhau rời đi thôi. Ta mang bọn ngươi đi một nơi, sau này các ngươi cứ sống ở nơi đó đi." Độc Cô Thiên Diệp nói xong, mang đám Hắc Báo vào Luyện Yêu Hồ.
"Chủ nhân, nơi này là ?" Hắc Phong kinh ngạc nhìn cảnh sắc đột nhiên chuyển biến.
"Đây là bên trong Luyện Yêu Hồ, là một mảnh không gian độc lập. Sau này con dân của ngươi có thể sống ở trong này." Độc Cô Thiên Diệp nói.
"Thật vậy chăng ? Chúng ta có thể ở sống trong này ?" Đám Hắc Báo hưng phấn hỏi.
Huyễn lực ở nơi này nồng đậm hơn sơn mạch Miễn Miễn nhiều lắm, hoàn cảnh cũng rất được, nó nhìn ra được mọi người đều thực thích nơi này.
"Đương nhiên có thể. Đô Đô." Độc Cô Thiên Diệp hô.
"Chủ nhân."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-2-chuong-33-2.html.]
Đô Đô xuất hiện ở trong lòng Độc Cô Thiên Diệp.
"Đây là Đô Đô, là đại quản gia của Luyện Yêu Hồ, sau này có cái gì khó khăn thì tìm nó. Đô Đô, ngươi đi chuẩn bị một ngọn núi cho đám Hắc Báo này đi." Độc Cô Thiên Diệp nói.
"Được." Đô Đô nói.
"Bây giờ, Hắc Phong, cùng mọi người chuyển nhà đi." Độc Cô Thiên Diệp nói xong, mang theo mọi người rời khỏi Luyện Yêu Hồ.
Nói chuyển nhà, kỳ thật nàng để cho chúng thú nàng thu thập toàn bộ dược liệu và khoáng thạch trên đỉnh núi này. Trước kia lúc nàng thấy rất nhiều dược liệu bởi vì không có người giúp đỡ, chỉ có thể phẫn nộ rời đi, bây giờ có nhiều thú giúp đỡ như vậy, toàn bộ đỉnh núi bị nàng cướp sạch không còn rất nhanh.
Nói đến bọn Hạ Nham và Dạ Thương Lan dẫn đám Hắc Báo về doanh địa, bởi vì số lượng nhiều, chỉ có thể để cho bọn họ đợi ở ngoài. Chạng vạng khi những người khác trở về, nhìn thấy trong doanh địa có nhiều huyễn thú như vậy, còn tưởng rằng là bị huyễn thú tập kích. Ngay lúc mọi người tiến vào trạng thái khẩn cấp, đám người Hạ Nham đi ra từ trong lều.
"Nham, có chuyện gì ở đây vậy ?" Đan Kinh Thiên đi tới bên người Hạ Nham hỏi.
Những người khác cũng nhìn Hạ Nham.
Hạ Nham nói đơn giản chuyện hôm nay cho mọi người nghe, nói đến đoạn Độc Cô Thiên Diệp khế ước với Báo Vương, mọi người kinh hô một trận.
"Nói vậy là huynh đệ của ta lại thu một con thần thú nữa ? Có thể thuần hóa thần thú, ít nhất phải là Tông Sư Thuần Thú đó. Chậc chậc, sao ta có cảm giác ta bị huynh đệ đá càng ngày càng xa vậy ! Không được, ta phải cố gắng !" Đan Kinh Thiên nói.
"Những huyễn thú đều là của chúng ta ? Lão đại không phải là bao trọn hang ổ của người ta chứ ? Nhiều thánh thú như vậy !" Tôn Khuê nhìn huyễn thú nằm úp sấp khắp nơi, hưng phấn nói.
Đến lúc Độc Cô Thiên Diệp trở lại doanh địa thì đã khuya , nàng vốn tưởng rằng mọi người đều nghỉ ngơi, kết quả lại nhìn thấy 100 ánh mắt u oán đang xem xét mình.
"Sao các ngươi chưa nghỉ ngơi vậy ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
"Ngươi cho rằng mọi người ngủ được hả?" Đan Kinh Thiên xem thường, "Ngươi đi đâu vậy, trễ như vậy mới về, mọi người lo lắng gần chết."
Lúc chạng vạng vừa trở về thì nhìn thấy nhiều huyễn thú như vậy, mọi người rất là hưng phấn, nhưng dần dần bị lo lắng thay thế. Bởi vì thật lâu mà nàng không trở về, mọi người sợ nàng có chuyện ngoài ý muốn, hỏi bọn Tiểu Cửu thì chúng nó nói câu "Không có việc gì" rồi không nói nữa.
"Ta đi lãnh địa của Hắc Báo dạo một vòng." Độc Cô Thiên Diệp sờ sờ mũi rồi đáp. Bị nhiều ánh mắt thầm oán nhìn chằm chằm như vậy, nàng tỏ vẻ cam chịu. Tầm mắt vừa chuyển, nhìn thấy đàn Hắc Báo đứng sau đám người.
"Nếu mọi người cũng chưa nghỉ ngơi, chúng ta sẽ phân chia huyễn thú. Bây giờ còn bao nhiêu người không có cao cấp thánh thú ?"
Độc Cô Thiên Diệp làm công tác thống kê, 58 huyễn sư, chỉ có 23 người là không có cao cấp thánh thú.
"Các ngươi tự đi chọn lựa thánh thú của mình, sau đó mang lại đây khế ước. Tốt nhất là tuyển cấp bậc cao nhất , nói không chừng sau khi khế ước trực tiếp thăng cấp thành thần thú ." Độc Cô Thiên Diệp nói.
Trước kia bọn họ từng thấy Độc Cô Thiên Diệp thuần thú, biết huyễn thú nàng thuần hóa xong sẽ thăng cấp, vì thế mấy người còn lại lập tức nhanh chóng chon huyễn thú. Những người khác bị Độc Cô Thiên Diệp kêu đi nghỉ ngơi .
Thuần hóa thánh thú cho bọn họ xong, thánh thú bọn Hạ Nham mang về còn thừa 20 con, nàng thừa lúc mọi người không chú ý đưa bọn họ vào Luyện Yêu Hồ gặp các Hắc Báo khác. Nghĩ đến mấy trăm con Hắc Báo trong đó, Độc Cô Thiên Diệp không khỏi nghĩ, nếu sau này gặp kẻ thù, cho dù là quần ẩu cũng có thể đánh c.h.ế.t đối phương !