Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 3 - Chương 13-1.1
Cập nhật lúc: 2024-10-03 07:25:38
Lượt xem: 32
Giáng Vực nhìn thiên hạ nho nhỏ, trong lời nói lại bá khí như vậy, nhất thời dũng cảm cũng đứng lên.
"Ta có thể lấy quái hoàng thạch tinh từ cây cột đó ra, cũng có thể bảo hộ bọn họ không chịu ảnh hưởng của quái hoàng thạch tinh. Giáng Vực nói: "Ngươi muốn dùng loại phương pháp nào."
"Nếu đem quái hoàng thạch tinh trảo đi ra, người trong Thần điện có phát hiện không ?" Độc Cô Thiên Diệp nói.
"Chuyện này cái gọi là linh vị có thể cảm nhận được.” Giáng Vực nói.
"Vậy còn phương án thứ hai ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
"Sẽ không. Hoàng thạch tinh nho nhỏ không thể cảm nhận được sự tồn tại của ta." Giáng Vực tự tin nói.
"Chúng ta dùng loại thứ hai đi." Độc Cô Thiên Diệp nghĩ nghĩ, quyết định chọn phương án thứ hai.
Linh vị đã biết thì chẳng khác nào Thần điện sẽ biết. Một khi Thần điện phát hiện, vậy học viên của học viện sẽ nguy hiểm. Bây giờ bọn họ không thể để Thần điện phát hiện manh mối. Hơn nữa nghĩ đến tế đàn, Độc Cô Thiên Diệp cảm thấy Thần điện đang bày ra một âm mưu to lớn.
Lam Mân trực tiếp mang Độc Cô Thiên Diệp đi đến bên ngoài Thánh Hải thành, bọn họ cũng không tiến vào trong thành mà hạ xuống trên bờ biển. Độc Cô Thiên Diệp lấy ra thông tin thạch nói với Tạ Bình đã tìm được Hữu Vô gia gia, nói hắn bị thương, nhưng hiện tại đã không có việc gì rồi. Sau đó nói quyết định của mình cho hắn, để hắn thông tri cho đệ tử học viện, đến lúc đó làm bộ như đã bị tẩy não.
Vì không muốn bị Thần điện phát hiện, khi hừng đông Giáng Vực bắt đầu tản ra linh vụ, cùng thiên nhiên hòa thành một chỉnh thể, cũng chỉ dẫn linh vụ thổi đến tế đàn.
Hai người không một tiếng động lặng yên đi vào Thánh Hải thành, đi đến sân của Phong Giản.
Độc Cô Thiên Diệp trực tiếp đi tới phòng ở của Phong Giản, nương theo cửa sổ nhảy vào. Phong Giản mặc áo ngủ, phát hiện có người tiến vào, lập tức nhảy dựng lên, tấn công đối phương.
Độc Cô Thiên Diệp cầm trụ Phong Giản đánh úp lại, nói: "Là ta."
Phong Giản cả kinh nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nói: " Ngươi làm thế nào trở về ?"
Độc Cô Thiên Diệp đi đến cái bàn ngồi xuống, nói: " Bay trở về."
Phong Giản buồn bực, cũng không đốt đèn, khoác áo ngồi xuống đối diện nàng. Lúc này hắn mới phát hiện ở cửa sổ có một nam nhân cực kỳ xinh đẹp đang ngồi, dưới ánh trăng, mái tóc bạch kim cơ hồ dung hợp cùng ánh trăng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-3-chuong-13-1-1.html.]
"Hắn là ai vậy ?" Phong Giản nhịn không được hỏi. Đi theo bên người Độc Cô Thiên Diệp là một nam nhân, lại là một tuyệt thế mỹ nam, tin tức này nếu tên Tử Tiêu kia biết không biết sẽ phản ứng như thế nào.
"Đồng bạn của ta." Độc Cô Thiên Diệp không chút nghĩ ngợi trả lời, sau đó nói về những hiểu biết của mình trên Vô Ưu đảo với Phong Giản. Nàng không quay đầu nhìn Giáng Vực, cho nên không biết Giáng Vực nghe được nàng nói câu đồng bạn thì vô cùng thỏa mãn, biểu tình rất là cảm động.
"Ta ở trên Vô ưu đảo tìm được Vô gia gia các ngươi không cần tìm tiếp đâu. Nhưng ngoại công ta và viện trưởng vẫn không biết ở nơi nào."
Phong Giản còn đang đánh giá Giáng Vực, nghe được lời Độc Cô Thiên Diệp, nói: " Chúng ta lại thiếu đi một trăm khỏa tẩy tủy đan, thương tâm nha. Nhưng lá gan của ngươi cũng quá lớn, trực tiếp g.i.ế.c Ngưu Viêm khiến ta trở tay không kịp."
"Đó là tự hắn tìm tới cửa mà ?" Độc Cô Thiên Diệp nói, "Hơn nữa đã đưa ta tới đó thì bọn họ muốn ta phải phạm một đại sai lầm đúng không? Còn không có thể làm cho bọn họ hoài nghi, Ngưu Viêm muốn g.i.ế.c ta, ta phản kháng g.i.ế.c hắn, thế mới thuận lý thành chương, sẽ không khiến bọn họ hoài nghi. Ta tùy tiện phạm phải sai lầm, như vậy mới không kinh động đến bọn họ."
Nghe Phong Giản nói, nàng lười cùng hắn lý luận. Chính là hắn cũng vì nghĩ cho nàng, sợ nàng bị Vũ Phách Thiên giải quyết.
"Vậy hôm nay ngươi đến nơi này của ta làm gì ?" Phong Giản nói: "Còn chưa tới nữa đêm, không phải là muốn cùng ta một đêm đi ?"
Nói xong, Phong Giản còn tự xưng là phong lưu hướng Độc Cô Thiên Diệp b.ắ.n mị nhãn.
Độc Cô Thiên Diệp một trận mồ hôi lạnh, nói: " Tế đàn rất cổ quái, ngươi có biết chuyện gì không ?"
"Ngươi đã đi qua ?” Phong Giản hỏi. Hiển nhiên, hắn biết.
"Ừm."
"Vậy ngươi có bị tẩy não hay không?" Phong Giản hỏi. Kỳ thật không cần trả lời hắn cũng đoán được, nếu như bị tẩy não, nàng như thế nào còn đối nghịch với Thần điện, càng đừng nói hỏi ra vấn đề này.
“Lần đầu tiên tẩy não, người nào ý chí không vững vàng sẽ biến thành linh vị tín đồ."
"Vậy ngươi sao không có việc gì ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi. Nếu hắn đã bị tẩy não, như thế nào có thể ngồi ghế thứ ba của Ám Các.
"Ta tự có biện pháp." Phong Giản nói.
"Cái gì, còn có biện pháp có thể chống cự ?" Độc Cô Thiên Diệp có chút giật mình.
"Có, nhưng chỉ ta có thể sử dụng." Phong Giản thần bí hề hề nói.