Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 4 - Chương 15-2.1

Cập nhật lúc: 2024-10-31 20:57:42
Lượt xem: 3

Biết Độc Cô Thiên Diệp có bản lĩnh luyện đan, nghe thấy nàng trị liệu tật cũ cho Thì Hoằng Quy mọi người cũng chẳng kinh ngạc, Phong Khinh Nhiễm nói: "Muội nói dược liệu khuyết thiếu ra, chúng ta cùng nhau chuẩn bị."

"Được." Độc Cô Thiên Diệp gật đầu, đây vốn là chuyện lớn, nàng sẽ không ngốc tự mình đi làm, lại nói, nhiều người lực lượng lớn."Muội cần Giao Nhân Lệ, Bát Giác Liên, Mộng Sinh hoa, còn có Vạn Niên Lan Anh Thảo 4 vị thuốc dẫn."

"Giao Nhân Lệ đã có. Có thể trừ ra." Bùi Thiếu Nam nói. Quà sinh nhật hắn đưa cho Thì Hoằng Quy là Giao Nhân Lệ. Lúc trước hắn nghĩ Giao Nhân Lệ có thể ức chế tật cũ, không nghĩ tới vừa vặn lấy làm thuốc dẫn.

"Vạn Niên Lan Anh Thảo lão Mạnh có." Thì Hoằng Quy nói.

"Vậy còn thiếu Bát Giác Liên và Mộng Sinh hoa." Phong Khinh Nhiễm nói, "Bốn người chúng ta phân công nhau đi tìm. Tuy rằng ít, nhưng lấy thực lực của chúng ta, muốn tìm đến hai cái này cũng không khó."

"Được."

"Tiểu sư muội chờ ở đây là được. Nhìn các sư huynh phát huy bản lĩnh thần thông của chúng ta mang hai loại này đưa trước mặt của muội." Hác Bằng Du nói.

"Miệng lưỡi trơn tru!" Thì Hoằng Quy trừng mắt nhìn Hác Bằng Du, quát lớn.

"Việc cấp bách của chúng ta lúc này là giúp tiểu sư muội vượt qua khiêu chiến 10 ngày sau." Phong Khinh Nhiễm nói.

"Chuyện này..." Độc Cô Thiên Diệp muốn nói mình hoàn toàn không có vấn đề, nhưng vừa mở miệng, một thị vệ đi vào viện của Thì Hoằng Quy, nói: "Hội trưởng, tổng hội hội trưởng luyện khí sư và luyện đan sư đến."

Thì Hoằng Quy mang theo năm đồ đệ của mình đi ra ngoài, thì nhìn thấy hai nhân ảnh một đỏ một lam đi tới.

"Ha ha, Thì lão đệ, ngươi không ra ngoài nghênh đón khách nhân, ở trong phòng nhỏ của ngươi trốn tránh là sao ?" Người mặc quần áo màu đỏ, cũng là sư hội trưởng tổng công đoàn Công hội Luyện khí Nam Cung nhìn Thì Hoằng Quy trêu chọc.

"Này chuyện này không có ý nghĩa, không bằng ta ngốc ở đây. Hơn nữa, chuyện này không phải nghênh đón hai ngươi đến đây sao." Thì Hoằng Quy nói, "Đến, mời vào trong."

"Ha ha, tốt!" Người mặc quần áo màu lam – Chuẩn Mị nói, nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp phía sau Thì Hoằng Quy, nói: "Đây là đồ đệ mới của ngươi sao?"

"Ha ha, đúng, là nha đầu này. Nha đầu, đây là Mị lão nhân, đó là Nam Cung Ngưng." Thì Hoằng Quy giới thiệu.

"Mị hội trưởng, Nam Cung hội trưởng." Độc Cô Thiên Diệp hành lễ với hai người.

"Là một nha đầu không sai. Nghe nói một mình con nói đến Bách lão bất tử phải đi về, không sai, hậu sinh khả uý !" Chuẩn Mị nhìn Độc Cô Thiên Diệp tán thưởng nói.

"Nghe nói con muốn khiêu chiến Bách lão bất tử? Con còn có thể thuần thú sao?" Nam Cung hỏi.

"Biết một chút." Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Tốt lắm tốt lắm, các ngươi là tới chúc thọ ta, hay là đến nhìn đồ đệ của ta?" Thì Hoằng Quy nói, "Đi, ba người chúng ta đi uống trà, để tiểu bối bọn họ đi chơi một bên đi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-4-chuong-15-2-1.html.]

"Được, đi. Lần này ta mang theo lá trà mới, lát mữa cho hai người nhấm nháp một chút."

Ba người nói xong đi vào lương đình trong hậu viện, để năm người Độc Cô Thiên Diệp lại.

"Tiểu sư muội, huynh mang muội tới viện của muội." Bùi Thiếu Nam nói. Hắn về sớm nhất, biết viện của Độc Cô Thiên Diệp ở đâu.

"Hảo. Phiền toái nhị sư huynh ." Độc Cô Thiên Diệp cảm tạ, sau đó đi theo Bùi Thiếu Nam.

Viện của Độc Cô Thiên Diệp cách viện của Thì Hoằng Quy không xa. Thật ra viện của mấy sư huynh cũng cách viện của Thì Hoằng Quy không xa, đi đường cũng chỉ hơn mười phút.

Một tiểu lâu độc lập sạch sẽ đơn giản hai tầng, một hoa viên nhỏ, một viện nhỏ. Tuy rất đơn giản, nhưng cũng hợp khẩu vị của nàng.

"Viện này là sư phó cho người kiến tạo riêng cho muội, vừa vặn ở giữa viện của bọn ta và sư phó." Bùi Thiếu Nam nói.

"Lúc trước sư phó cũng không xây viên cho ta, tùy tiện chỉ ngón tay một cái là xong." Hác Bằng Du oán giận nói, "Tư tưởng trọng nữ khinh nam của sư phó càng ngày càng nghiêm trọng."

"Ha ha." Mọi người nghe thấy lời nói của hắn thì nở nụ cười, biết hắn không phải thật sự oán giận, nhưng nhìn dáng vẻ của hắn vẫn cảm thấy rất buồn cười.

"Cư nhiên còn có phòng bếp và nhà ăn!" Độc Cô Thiên Diệp nhìn phòng bếp và nhà ăn phía sau, có chút kinh ngạc.

"Sư phó nói sợ muội ăn không quen cơm canh nơi này, xây một cái phòng bếp, muội có thể tự mình làm ăn." Bùi Thiếu Nam giải thích.

"Oa, vậy không phải ta đây có thể lại đây cọ cơm ăn mỗi ngày?" Hác Bằng Du nói, "Nhưng như vậy, thời gian ngủ của ta sẽ ít đi , ai, thật là rối rắm."

Phong Khinh Nhiễm nhìn thấy Bùi Thiếu Nam và Doãn Lãng nhìn mình, nói: "Tay nghề của tiểu sư muội tốt lắm."

Hai người hiểu rõ, khó trách ngủ thần này cũng nguyện ý hy sinh thời gian ngủ lại đây ăn cơm ! Nói xong bắt đầu chờ mong tay nghề của Độc Cô Thiên Diệp.

"Khi nào thì tiểu sư muội cũng làm cơm cho chúng ta?"

Độc Cô Thiên Diệp nghĩ nghĩ, nói: "Đêm nay đi. Vừa vặn mừng thọ cho sư phó."

"Hảo, huynh muốn ăn nấm hương gà ti cháo muội nói." Hác Bằng Du nói, "Ngô, buồn ngủ quá, huynh phải đi về ngủ một lát ."

Hác Bằng Du nói xong xoay người trở về viện của mình. Phong Khinh Nhiễm, Bùi Thiếu Nam và Doãn Lãng cũng cáo từ rời đi, để Độc Cô Thiên Diệp nghỉ ngơi. Công hội Linh sư không thiếu người, cho nên cho dù bọn hắn vài năm không trở về, viện của bọn họ cũng là sạch sẽ như mới.

Độc Cô Thiên Diệp đi vào lầu hai, phát hiện trang trí bên trong cũng rất phù hợp khẩu vị của nàng, chỉ thu thập đơn giản một chút rồi đi nghỉ ngơi .

Yến hội sinh nhật bên ngoài dựa vào các trưởng lão của Công hội Linh sư chống đỡ, mà thọ tinh và đồ đệ của hắn lại uống trà uống trà, ngủ ngủ, không đi ra trước tiếp đón. Cuối cùng Thì Hoằng Quy vẫn bị đại trưởng lão phái người kêu vài lần mới miễn cưỡng ra ngoài lộ mặt một chút mà thôi.

 

Loading...