Tiểu yến Quy Sào - Chương 12
Cập nhật lúc: 2024-07-03 16:16:37
Lượt xem: 1,362
21
Đáy giếng chất một lớp cỏ khô cực dày, ta chậm chậm, ở dưới đáy tìm chốt mở mật đạo.
Đè vào cơ quan, một luồng nhiệt bỗng nhiên từ miệng giếng truyền tới.
Ta lập tức hiểu câu nói của Quản Ngọc Nhi là có ý gì.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Bởi vì giả c.h.ế.t cần có nữ thi, dựa theo an bài, chỉ chuẩn bị một bộ nữ thi mà thôi.
Nếu như nàng cùng ta rời đi, Chu Thừa Dực tất nhiên sẽ sinh nghi, sau đó chắc chắn sẽ phái người tìm kiếm tung tích của ta.
Nhưng nàng, như thế nào biết được những thứ này?
Nàng vì sao muốn giúp ta?
Ở phía dưới ánh lửa rợp trời, ta từ mật đạo dưới đáy giếng đi ra ngoài, cùng cha huynh hội họp “ xuất chinh”.
22
Hoàng hậu Chu triều chết.
Hôm đó lãnh cung hoả hoạn, một trận đại hỏa đem lãnh cung thiêu đến triệt để.
Trong lãnh cung có hai cỗ nữ thi, theo thứ tự là hoàng hậu cùng Ngọc mỹ nhân ngày xưa đã từng thịnh sủng
Trong cơn hỏa hoạn, tiền Thái tử được cho là đã c.h.ế.t nhiều năm trước Chu Kỳ Yến mang theo di chiếu của tiên đế xông vào cung, tiết lộ sự thật Chu thừa Dực g.i.ế.c cha hại huynh..
Trợ giúp hắn, chính là cha huynh của ta.
Tin tức Nhung địch xâm chiếm là giả, là cha huynh cùng tền thái tử Chu Kỳ Yến bày mưu tính kế.
Con diều bên ngoài cung chính là một ám hiệu, ý chỉ ve sầu thoát xác.
Con diều yến nhỏ bên trong cung là một lời hồi đáp, ý chỉ chim yến con về tổ*.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/tieu-yen-quy-sao/chuong-12.html.]
(Thành ngữ này xuất phát từ tập thơ "Thi Kinh" của Trung Quốc. Trong bài thơ "Tiểu nhã - Đại Đông", có câu: "Vị ưng quy cố, phi nhược kinh hồng" (Chim ưng không trở về tổ, bay như chim hồng vội vã). Câu thơ này được dùng để ví von những người con xa quê hương, không nhớ về cội nguồn của mình.)
Giả chết, cũng là mưu kế của bọn họ.
Nghe nói, khi bọn họ xông vào cung, Chu thừa Dực đang ôm thi cốt bị đốt đen của hoàng hậu và tram vàng kêu gào vô cùng thê lương "A Phất" , khóc đến cực kỳ bi ai thống khổ.
Đáng tiếc, thâm tình của hắn cũng chẳng làm cho ai cảm động nổi.
Chu Thừa Dực bị bắt.
Thừa tướng lúc trước bắt tay với hắn g.i.ế.c cha hại huynh, cũng bị đều hạ ngục, đợi trảm.
Hoắc gia bỏ gian tà theo chính nghĩa, dẫn đầu tìm được di chiếu của tiên đế về, xem như lấy công chuộc tội.
Đại điển đăng cơ kết thúc, ta đi thủy lao.
Còn chưa đi xuống bậc thang, liền nghe thấy tieengs Chu Thừa Dực: "Vì cái gì?! Vì sao lại thành ra thế này?!
"Trẫm là thiên tử! Trẫm là Hoàng đế, các ngươi chính là đang mưu phản! Trẫm muốn đem toàn bộ các ngươi c.h.ặ.t đ.ầ.u thị chúng!
"Vì cái gì! Vì cái gì một đời này như vậy? Đến cùng là nơi nào sai?
"A Phất, A Phất của trẫm rõ ràng là c.h.ế.t rồi, nàng rõ ràng cũng đã chết, tại sao mọi chuyện lại hoàn toàn khác biệt?
"Vì cái gì!"
Bên trong cuồng loạn những tiếng gào thét, ta không nhanh không chậm đi xuống bậc thang, đi tới trước mặt hắn.
Hắn đang ngồi xổm, đột nhiên chú ý tới có người sau lưng.
Hắn chậm chạp xoay người, ánh mắt từ giày của từng chút một nhìn lên
Cuối cùng, rơi vào trên mặt của ta.
Ta cúi đầu, cong môi, nở nụ cười xinh đẹp.
"A Dực, ta tới đón ngươi."