Tình như gió xuân - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-09-20 21:13:44
Lượt xem: 268
14.
Hạ Mục Ngọc xuất thân hiển hách, phụ thân là Khánh Dương hầu của Đại Chu, mẫu thân là thiên kim của phú thương Đại Lương , hai nước xảy ra chiến tranh , triều đình lục đục, các phe phái tranh đấu, có người mưu hại Hạ gia, lấy lí do mẫu thân Hạ Mục Ngọc là mật thám, vì vậy trên dưới Hạ gia bị gán vào tội phản quốc.
Hạ Mục Ngọc bị triều đình truy sát đến tận quê ta.
Lúc ta biết thân phận của hắn , là khi ta phát hiện nội bộ Vạn gia của ta bị thúc bá từng bước chiếm đoạt, bọn hắn vì mua quan mà cấu kết đại thần.
Vị đại quan đó chính là kẻ hảm hại Hạ gia.
Ta sợ Hạ Mục Ngọc bại lộ, liền nhẫn tâm bức bách hắn rời đi.
Ta nói với hắn, "Ta chán ngươi rồi, vốn dĩ là hai ta hợp tác, bây giờ ngươi mau mau đi đi, đừng ở đây làm phiền ta, ta đã tìm ra người tốt hơn ngươi rồi."
Hắn mới đầu không tin, không chịu rời đi.
Ta càng nói càng hung ác, sau đó ném thư hòa ly cho hắn.
Kỳ thật bởi vì hắn mất trí nhớ, thân phận của hắn ta cũng không biết, lúc thành thân cũng không có giấy tờ gì chứng nhận, cho nên lúc hòa ly cũng không có gì phức tạp.
Khi đó ta làm những việc rất độc ác để hắn chịu ra đi.
Cho nên ta vẫn nghĩ hắn sẽ rất hận ta.
Thế nhưng ta không nghĩ tới.
Hắn cũng giống như ta, nửa đêm tỉnh mộng, đều là hình ảnh của hắn.
15.
Ta không biết xấu hổ, ở lại trông chừng Hạ Mục ngọc cả đêm.
Lúc hắn tỉnh lại, ta trực tiếp hỏi:
"Khi ta mới đến kinh thành, cho tới bây giờ, có phải là đều là chàng giúp ta."
Hắn gật đầu.
Ta biết là như vậy mà......
"Vì sao?"
Hắn mím môi:"Báo ân."
"Báo ân cái gì chứ, ân cứu mạng chàng đã sớm trả hết rồi không phải sao?"
Khuôn mặt lạnh lùng của hắn hơi bối rối.
"Nàng không muốn ta giúp sao?"
Ta bướng bỉnh hỏi:"Ta chỉ là muốn biết vì cái gì mà chàng giúp ta?"
“Bởi vì trăng sáng nên ở trên trời cao, ta không muốn thấy nàng phải hạ mình trước người khác, ta nhìn thấy nàng vui như thế nào khi được tự mình kiếm tiền, nên ta biết nàng yêu thích kinh doanh buôn bán và ta muốn nàng được làm những điều mình thích”
Mũi của ta chua xót.
"Chàng nói cứ như chàng rất hiểu ta , vậy chàng có biết bây giờ ta đang suy nghĩ gì không?"
Hắn lắc đầu.
Ta giữ chặt cổ áo của hắn, hôn lên.
Có lẽ với hắn mà nói, đây là lỗ mãng đường đột.
Nhưng ta đã đợi nụ hôn này từ rất lâu.
Sau khi hắn rời đi , mỗi ngày ta đều mơ thấy hắn, mơ thấy hắn trách cứ ta, mơ thấy ta cùng hắn trùng phùng.
Ta đem tình yêu giấu ở đáy lòng, không nghĩrằng rằng chúng lại sinh sôi nãy nở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/tinh-nhu-gio-xuan/chuong-5.html.]
Bao tâm tình mà ta giấu kĩ.
Lúc hắn xuất hiện trước mặt ta , những tình cảm kia đều đ.â.m chồi nãy lộc.
Lúc thổ lộ tình cảm với hắn , tình cảm ấy đã nở hoa.
Hắn đ áp lại ta là một nụ hôn mãnh liệt.
Tại thời khắc này, đã cách nhiều năm như vậy , chúng ta dường như một lần nữa thổ lộ tình cảm với nhau.
16.
Chia ly là để gặp lại nhau một cách tốt đẹp hơn.
Mất đi là để biết trân trong trọng những gì đã từng có được.
Ta cùng Hạ Mục Ngọc đã ngỏ lòng với nhau, ta không còn khẩu thị tâm phi, hắn cũng không còn trầm mặc ít nói như trước kia nữa.
Sau khi hai chúng ta thành thân , cuộc sống của hai chúng ta vô cùng ngọt ngào được ví như cặp phu thê kiểu mẫu vậy.
Trong ngày đại hỉ của chúng ta, Thẩm Tiêu uống đến say bí tỉ.
Hắn công khai tỏ tình với tiểu quận chúa Trần Gia Ninh.
Ta lúc đó mới biết được, thì ra Thẩm Tiêu nạp rất nhiều thị thiếp lại không hề sủng hạnh bất cứ ai, hắn làm vậy chỉ để thu hút sự chú ý của Trần Gia Ninh.
Còn Trần Gia Ninh lan truyền tin đồn cùng Hạ Mục Ngọc đính hôn, cũng chỉ là muốn chọc giận Thẩm Tiêu.
17.
Sau này, Hạ Mục Ngọc nói với ta.
Thì ra trước khi hắn bị thương, liền đối với ta vừa thấy đã yêu.
Hôm đó ta từ Vạn Hương Trai đi ra.
Tay cầm chiếc bánh Hạnh Dung mới ra lò còn nóng hôi hổi, thơm lừng.
Cắn một miếng Hạnh Hoa, vô cùng thỏa mãn.
Ta vui vẻ ăn bánh , mặt mày cười tươi, hớn hở, mắt mày cong cong.
Hạ Mục Ngọc nói:"Ta từ trước tính tình đạm mạc, không biết rung động là thế nào , nhưng tại khoảnh khắc đó, nàng như một tia sáng ấm áp, thu hút ta tới gần."
"Nhưng thân ta đang mang trọng trách, tự biết nếu không phải một thân trong sạch sao lại dám đến gần nàng."
"Vì vậy ta lui về phía sau tiếp tục nhìn nàng."
Ta làm tổ trong n.g.ự.c hắn, xoa xoa tóc của hắn.
Ta cười nói:"Chàng kể chuyện nghe hay lắm, chẳng phải chàng thấy ta đẹp, thấy sắc nảy lòng tham thôi đúng không!"
Hạ Mục Ngọc sờ lên tóc của ta, chân thành tha thiết nói:"Đúng vậy , nàng là nữ tử tuyệt sắc duy nhất làm trái tim ta rung động"
Lời tỏ tình bất ngờ này làm ta thẹn đỏ bừng mặt.
Ta ho nhẹ một tiếng, chui vào n.g.ự.c hắn.
"Ta cũng như thế, cũng thích chàng ngay lần gặp đầu tiên"
Hôm đó ta cắn bánh hạnh dung, vui vui vẻ vẻ tung tăng trên đường.
Lơ đãng ánh mắt lưu chuyển va phải một thân ảnh trên đường.
Ta nhìn thấy thiếu niên thanh tú tuyệt sắc, tuấn lãng phi phàm đang đứng nơi góc phố cách đấy không xa.
Nhất thời bánh hạnh dung trên tay không còn thơm ngon như trước nữa.
Khoảnh khắc định mệnh ấy, hai đường thẳng cuộc đời song song đã trùng nhau tạ một giao điểm.
Hoàn.