Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Bị Trói Định Với Hệ Thống Diễn Xuất - Phần 1: Hệ Thống Diễn Xuất 7

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-09-22 20:26:05
Lượt xem: 6,589

Ông lão liếc nhìn Cố Vị Phong, Bạch Ngọc kịp thời giải tán mọi người.

“Giang Giác Hạ và Ôn Ý ở lại thảo luận, kết quả của các vai khác sẽ được thông báo sau.”

Ôn Ý nhìn tôi chằm chằm.

Còn Trịnh Nam Châu, người cũng thử vai hôm nay, hình như đã hoàn toàn làm hỏng cảnh diễn của nam chính, thất thần dựa vào góc tường xa xa.

Ánh mắt sắc bén như d.a.o mổ của ông lão lần lượt quét qua chúng tôi.

Một lúc lâu sau, ông mới lên tiếng: “Đạo diễn Bạch mời tôi đến làm cố vấn cho bộ phim, ban đầu tôi đã từ chối.”

"Vụ án này là vụ án lớn đầu tiên tôi gặp, đã hơn hai mươi năm rồi, tôi vẫn không thể quên được. Không bắt được hung thủ, không dám đối mặt với gia đình nạn nhân." Ông ấy giơ lên một ống tay áo trống rỗng, "Bây giờ bị thương phải nghỉ hưu, tối nào nằm mơ cũng thấy những gương mặt trẻ trung đó."

"Đạo diễn Bạch, anh nói bộ phim này của anh, liệu hung thủ có xem không? Anh có thể giúp tôi hỏi hắn ta một câu không, anh giúp tôi hỏi hắn ta, ác ý của con người rốt cuộc là sinh ra như thế nào? Tại sao con người lại có thể làm tổn thương một người khác như vậy?"

Vị cảnh sát hình sự đã ngoài năm mươi tuổi nắm chặt cánh tay Bạch Ngọc, nước mắt tuôn rơi.

"Tại sao con người, lại phải g.i.ế.c người chứ?"

Câu hỏi này, ngay cả hệ thống của tôi cũng không thể trả lời được.

-

Cố Vị Phong hung hăng đ.ấ.m mạnh xuống mặt bàn, luống cuống lau khóe mắt, rất tự giác đến bên khung cửa tự phạt đứng vì sự kích động của mình.

"Cô Ôn Ý, cô diễn rất tốt, có thể nói cho tôi biết tại sao lại diễn như vậy không?"

Người phá vỡ sự im lặng là Bạch Ngọc, thật khó tưởng tượng vào lúc này anh ta vẫn giữ được sự lý trí thích hợp.

"Tôi đã viết một bản tiểu sử nhân vật cho nữ chính này, tôi cảm thấy..." Ôn Ý vội vàng giải thích.

"Trang phục của cô là được thiết kế đặc biệt sao?"

"Vâng..."

"Vậy nghĩa là, cô cho rằng nữ chính là do ăn mặc quá nổi bật nên bị hung thủ coi là mục tiêu."

Ôn Ý nói: "Mặc dù chỉ là một giả thuyết, nhưng tôi nghĩ rằng cô ấy còn rất trẻ, lại vừa mới kết hôn, chắc chắn vẫn rất chú ý đến ngoại hình của mình."

Vụ án đêm mưa 7/17 vẫn luôn có một suy đoán chủ đạo, đó là những nạn nhân này đa phần ăn mặc sành điệu, hoặc có chút "lẳng lơ", từ đó lọt vào tầm ngắm của hung thủ.

"Giác Hạ, có thể giải thích tại sao em lại diễn như vậy không?"

Ôn Ý thân mật khoác tay tôi, "Đạo diễn Bạch, Hạ Hạ còn chưa diễn xong đâu ạ. Nhưng mà trước đây ở phim trường, cô ấy diễn xuất khá thích ứng biến... dù sao cũng là phim thần tượng mà, không giống phim điện ảnh tỉ mỉ như vậy."

Tôi không muốn làm trò bề ngoài với cô ta, trực tiếp hất tay cô ta ra.

Dù sao thì danh tiếng của tôi cũng chẳng sợ thối hơn nữa.

"Câu hỏi vừa rồi, tôi về nhà đã nghĩ lại. Điều gì có thể khiến một người phụ nữ trẻ tuổi buông bỏ cảnh giác? Chỉ dựa vào một mình hung thủ chắc chắn không làm được." Tôi đã sớm cảm nhận được sự không hợp lý trong đó, "Hung thủ có hai người, người sau là chủ mưu, người trước nhất định là một người yếu đuối, ngoan ngoãn, không khiến bất kỳ ai đề phòng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/toi-bi-troi-dinh-voi-he-thong-dien-xuat/phan-1-he-thong-dien-xuat-7.html.]

Cố Vị Phong ở cửa quay đầu lại, nhìn tôi một cách kiên định và nghiêm túc khác thường.

"Có lẽ là một đứa trẻ, có lẽ là một phụ nữ, có lẽ là một người khuyết tật..."

"Không phải do quần áo gây ra, nếu không tại sao lại chọn những ngày mưa thường khiến người ta lúng túng. Mọi người phổ biến cho rằng như vậy, chủ yếu là do cảm giác bất an, cho rằng liệu chỉ cần mình ăn mặc giản dị thì sẽ không bị hung thủ để ý sao."

"Cô, cô dựa vào đâu mà chắc chắn như vậy? Cô tưởng mình là thám tử sao? Cô tưởng mình rất hiểu nội tâm của hung thủ sao? Vì một vai diễn mà bịa ra những lời nhảm nhí này—"

Lời nói của Ôn Ý bị Bạch Ngọc cắt ngang.

"Cô Ôn, xin lỗi. Tôi nghĩ chúng tôi đã có kết quả rồi."

Bạch Ngọc bước đến bên tôi, bình tĩnh như nước tuyên bố: "Chúc mừng em, trở thành nữ chính của 'Bạo Vũ Vị Đình'."

Tách—

Nhà sản xuất chụp ảnh, "Tiểu Hạ tương lai vô hạn nha! Rõ ràng là gương mặt ngọt ngào, khi tạo cảm giác tương phản lại gây ấn tượng mạnh như vậy!"

Sắc mặt Ôn Ý khó coi đến cực điểm.

Ngày hôm sau, 'Bạo Vũ Vị Đình' công bố diễn viên đầu tiên và ảnh tạo hình.

—Đúng vậy, tôi lại lại lại lại lại lên hot search rồi.

"Đây thật sự là Giang Giác Hạ sao? Sao ánh mắt này lại cuốn hút vậy!"

"Đó là đạo diễn Bạch đấy, chiếc bánh tài nguyên này cô ta thật sự cắn được rồi..."

Dưới bài đăng của các blogger marketing, quần chúng sôi nổi, "Nói ăn bàn phím đâu rồi! Chúng tôi còn đang đợi xem đây!"

Tôi choáng váng lướt điện thoại, thấy từng người trong giới lần lượt chia sẻ, khuyến khích tôi ở phần bình luận.

Đạo diễn Bạch Ngọc: Buổi thử vai của cô ấy đã thuyết phục tất cả mọi người, chào mừng đến với thế giới của Bạo Vũ, diễn viên Giang Giác Hạ.

-

Tất cả các diễn viên đã được xác định, đã là chuyện của năm tháng sau.

Năm tháng này quả thực là cuộc huấn luyện của quỷ dữ.

Tôi không chỉ giảm mười cân, làm giảm bớt vẻ ngây thơ đáng yêu, mà còn bị Bạch Ngọc ném cho giáo viên dạy diễn xuất, ngày nào cũng ép tôi đi khắp hang cùng ngõ hẻm, đi sâu vào cuộc sống bình dân địa phương mà tôi đã quên từ lâu.

Trong thời gian này, tiện thể giúp cảnh sát Cố bắt được ba tên trộm có ý đồ xấu, một tên "yêu râu xanh" quấy rối người khác trên xe buýt.

Sau lễ khai máy chính thức, đã bước vào công việc quay phim căng thẳng và bận rộn.

Bạch Ngọc là kiểu đạo diễn quỷ dữ mặt cười, để đạt được yêu cầu của anh ta, thậm chí còn quay đi quay lại một cảnh hai mươi sáu lần.

Trong hoàn cảnh đó, tự nhiên không còn thời gian để ý đến những ồn ào bên ngoài.

Về khách sạn, lăn ra ngủ.

Cứ như vậy cho đến năm mới.

Loading...