Tôi dựa vào nấu ăn để làm giàu trong chương trình sinh tồn - Chương 6:
Cập nhật lúc: 2024-10-10 21:40:27
Lượt xem: 2,027
25.
Mưa vẫn không hề ngớt.
Tôi lấy đá lửa ra, nhóm lửa.
"Thẩm Lê."
"Ừ?"
"Cô có muốn ăn nấm nướng không?"
"Hả?"
...
Tôi ung dung lật giỏ của Thẩm Lê lên.
"Thẩm Lê, cô giỏi thật đấy."
Cả giỏ này đúng là đa dạng sinh học, cái gì cũng có.
Hình như không ngờ tôi lại nói vậy, Thẩm Lê ngẩn người ra một lúc rồi nói.
"Đây có lẽ là năng khiếu của người Vân Nam chúng tôi."
Thẩm Lê dừng lại một chút, nói nhỏ.
"Cô biết không, thật ra ước mơ từ nhỏ của tôi là mở một quán ăn nhỏ, nhưng sau đó lại vào showbiz..."
"Hình tượng tiểu thư đài các, ảnh hậu Thẩm Lê do công ty tạo ra làm sao có thể có ước mơ như vậy được, nên họ nói thẳng với bên ngoài là tôi chưa từng bước chân vào bếp."
Đúng là chiêu trò quen thuộc của các công ty giải trí.
Cùng lúc đó,
Lượng người xem livestream tăng vọt.
26.
[Ôi trời, hóng được chuyện động trời rồi.]
[Đây chẳng khác nào sói tự thú.]
[Ghê tởm thật, giả tạo bao nhiêu năm nay.]
[Lầu trên bị làm sao vậy? Lê Lê đã nói là do công ty ép buộc, cô ấy biết làm sao?]
Không còn camera, Thẩm Lê cứ thế nói tiếp, như muốn trút hết những uất ức bao năm nay.
"Tôi cũng đã từng nghĩ đến việc phản kháng, nhưng một mình làm sao đấu lại được với tư bản?"
"Bạch Ngữ Băng từ chối tiếp rượu, ngay hôm sau vai diễn của cô ấy đã bị giao cho bồ nhí của nhà sản xuất, còn bị mua bài báo bôi nhọ."
"Tiêu Triệt từ chối gia hạn hợp đồng, tập luyện đến mức bị thương phải nhập viện, vắng mặt trong chương trình của nhóm, bị fan không biết chuyện mắng té tát."
"Liễu Tiêu Vân từ chối hát nhép, bị nền tảng tẩy chay, bị cắt ghép ác ý, dính đầy scandal."
Cái này...
...
Sao tôi lại không biết gì hết vậy! Chẳng lẽ chúng tôi không cùng hoạt động trong một giới sao?
[Ôi, tôi cũng đã từng chỉ trích họ.]
[Chết tiệt, ai cũng có số phận bi đát, thật đáng thương.]
[Trời ơi, Tang Vãn Du cũng là người trong showbiz mà, sao cô ấy cũng ngạc nhiên vậy?]
[Mẹ ơi, tôi giờ giống như con dơi trong ruộng dưa.]
Thẩm Lê nức nở, thở không ra hơi.
"Điều tôi sợ nhất là, sợ fan chỉ thích Thẩm Lê được tô vẽ."
"Cô biết không? Vì vai diễn, tôi đã uống đến mức xuất huyết dạ dày giữa đêm khuya, luyện võ đến gãy xương chân, phải đánh cược tất cả những gì tôi đã nỗ lực có được để đánh cược vào một kết quả, tôi thật sự không dám."
[Hu hu, ôm em yêu.]
[Đau lòng c.h.ế.t mất.】
【Thì ra Ảnh hậu cũng sống không vui vẻ gì.】
【Mặc dù người ta không vui vẻ nhưng người ta có tiền, còn tôi thì vừa không có tiền lại vừa không vui vẻ.】
【...】
【Tôi vẫn nên tự thương hại mình thôi.】
27.
"Này, cô ăn cay không?"
Tôi vỗ vỗ vai Thẩm Lê, đưa cho cô ấy một xiên nấm rừng nướng, thật sự không biết nên an ủi người ta thế nào.
【Ha ha ha ha ha Tang Vãn Du cô đừng ngớ ngẩn quá.】
【Chị Du: Cho cô xiên nấm, đừng buồn nữa.】
【Trời ơi ngại c.h.ế.t mất, sao lại có kiểu an ủi cứng nhắc thế này, chắc chắn chị Du là Bảo Bình! Phải không phải không?】
【Sao hai người này lại có chút đáng yêu thế nhỉ?】
【Khương Hoài: ? Tối nay ngủ tốt nhất là thay phiên nhau canh gác đấy nhóc con.】
Thẩm Lê: "..."
Ớt bột được rắc đều lên, đống lửa bập bùng cháy.
"Thực ra, nếu một việc không nhất thiết phải làm mà lại khiến bản thân không vui, thì đừng làm nữa."
"Cứ vui vẻ thì mới có ý nghĩa chứ."
Thẩm Lê ngẩn người nhận lấy xiên nướng.
"Tang Vãn Du, cô cũng đặc biệt thật đấy."
"Đương nhiên rồi."
"..."
【Thẩm Lê: Coi như tôi chưa nói gì.】
【Cười c.h.ế.t mất.】
【Chị Du bá đạo dẫn dắt bạn nhìn cuộc đời bằng nụ cười.】
28.
Lúc Khương Hoài đến thì mưa vẫn chưa tạnh.
"Chân Thẩm Lê bị trẹo rồi, hay là anh cõng cô ấy đi."
Vừa dứt lời, tôi liền cảm nhận được hai ánh mắt mang đầy trách móc.
Thẩm Lê trừng mắt nhìn tôi, nghiêm nghị từ chối đề nghị của tôi.
"Anh đến đỡ tôi."
...
Trở về khu cắm trại, Đường Dự chen qua đám đông chạy đến trước mặt tôi.
"Mợ ạ, mợ không sao chứ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/toi-dua-vao-nau-an-de-lam-giau-trong-chuong-trinh-sinh-ton/chuong-6.html.]
Hả?
Chưa kịp hoàn hồn, cậu ta lại nói.
"Lúc nãy mợ mất liên lạc làm chúng cháu sợ c.h.ế.t khiếp."
"May mà không sao."
? Hình như có gì đó sai sai.
【???】
【Vậy là đúng như tôi nghĩ sao?】
【Tôi biết mà tôi biết mà! CP tôi ship là thật!】
【Hóa ra dưa hot nhất hôm nay ở đây.】
【Trời ơi sao người trong cuộc cũng có vẻ không biết gì vậy, nhất thời không phân biệt được là dưa thật hay dưa giả.】
【Cười c.h.ế.t mất, trong đôi mắt to của chị Du toàn là vẻ khó hiểu.
】
【Tang Vãn Du: Tôi kết hôn rồi?】
Tôi khó hiểu hỏi.
"Cậu nói ai là mợ cậu?"
Đường Dự càng khó hiểu hơn.
"Mợ chứ ai."
"Chẳng phải mợ sắp kết hôn với Khương Hoài sao? Anh ấy là cậu út của cháu."
29.
Mất năm phút để tiêu hóa thông tin, tôi lấy điện thoại ra.
Khung chat của Chung Yểu đã 99+.
Lọc hết những lời khen ngợi dành cho Khương Hoài, chỉ còn lại vài câu lơ thơ.
"A a a a a To signed! Chữ ký của Hoài thần, chị Du!"
"Cứu mạng cứu mạng, Du Du, cậu có biết Khương Hoài chính là vị hôn phu mà cậu đã từ chối không?"
"Thôi được rồi, cậu không biết."
"A a a how pay thật sự how pay."
"Hì hì hì hì hai người, hì hì."
...
"Vậy nên anh đến chương trình này là vì tôi sao?"
Khương Hoài hơi cúi người, nghiêm túc nói.
"Đúng vậy."
【Xuất hiện rồi! Chàng trai thẳng thắn!】
【Ôi trời, chiều cao chênh lệch, màu da chênh lệch, vóc dáng chênh lệch, ai ship đến c.h.ế.t tôi rồi đây không nói!!】
【Tai hai người đỏ như con cua bảy lạng hấp chín vậy.】
【... Bạn ở lầu trên đúng là biết ví von.】
【Tôi quê quá, còn ai nhớ món gà nướng bên hồ Đại Minh không?】
30.
Tôi không hiểu nhưng vô cùng kinh ngạc nhìn lớp đất trong nồi súp.
Đã đến mức này rồi sao?
Khương Hoài cong môi, vẻ mặt mong được khen.
"Tôi đào hết lên rồi, còn cho thêm đất để giữ ấm."
"...Làm tốt lắm."
Tôi nhóm lửa, lại chôn thức ăn bọc lá chuối vào đống lửa.
Bóc lớp lá chuối cháy đen ra, mùi thịt thơm nức lập tức tỏa ra.
Hơi nóng bốc lên nghi ngút.
Hòa quyện cùng vị ngọt thanh đặc trưng của nấm rừng.
Nắm lấy đùi gà hơi dùng sức một chút, nước gà vàng óng b.ắ.n ra, miếng thịt gà thơm ngon mềm mại liền rời khỏi xương.
【Chị Du, mẹ ruột của con trên mạng!】
【Bây giờ không đặt đồ ăn trước thì tôi không dám vào xem livestream nữa.】
【Hu hu đặt đồ ăn cũng vô ích, cơm trong tay bỗng dưng không còn ngon nữa.】
【Ha ha ha ha khôn ngoan như tôi thì đặt món gà nướng giống chị Du.】
Tiêu Triệt dẫn đầu xuất hiện trước món gà.
Bạch Ngữ Băng đứng trước căn nhà gỗ trông ngóng.
"Khụ khụ... Cô bán gà bao nhiêu?"
Tránh né ánh mắt tò mò của tôi, Tiêu Triệt ho khan.
Tôi hiểu ý móc ra mã QR thu tiền, nở nụ cười tám cái răng tiêu chuẩn.
"Tám nghìn tám."
"..."
31.
Vì Thẩm Lê bất ngờ bị thương, chương trình phải kết thúc ghi hình sớm.
Vì sự ép buộc dụ dỗ của Chung Yểu, tôi bất đắc dĩ cầm giấy bút đi tìm Khương Hoài xin chữ ký.
"Không vấn đề gì, muốn viết gì?"
Khương Hoài giọng nói trầm thấp, chiếc mũ lưỡi trai màu đen cũng không che giấu được đôi lông mày và đôi mắt đẹp.
Tôi mặt không cảm xúc mở điện thoại ra hiệu.
Khương Hoài nhướng mày cười đầy ẩn ý.
"Tặng em yêu của anh."
...
Tôi về nhất định phải g.i.ế.c Chung Yểu.
"Đậu đỏ có thể làm thành mứt đậu đỏ, khoai tây có thể làm thành khoai tây nghiền. Vậy em có biết em có thể làm thành gì không?"
Gương mặt tôi dần nóng lên.
Khương Hoài nhìn thẳng vào mắt tôi, giọng điệu dịu dàng.
“Anh yêu em.”
- Hết -