Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TÔI HUẤN LUYỆN NAM CHÍNH THÀNH CHÓ NGOAN - C12

Cập nhật lúc: 2024-09-09 23:17:20
Lượt xem: 912

“Chúng tôi không ép cô, cô có thể ở lại Tống gia, nhưng mọi việc của Tống gia đều không liên quan đến cô, chúng tôi cũng sẽ thông báo sự thật ra bên ngoài.”

 

*Biết được sự thật rồi nên đổi xưng hô từ con->cô nha.

 

"Chỉ cần chúng tôi còn sống một ngày, cô không thể nào gả vào nhà họ Tống, Tiểu Tự sau này sẽ có một người vợ môn đăng hộ đối, chút tình cảm tuổi trẻ này, có là gì đâu."

 

Cha Tống tiếp tục nói: "Nhưng cô còn một lựa chọn khác, lấy đi ba trăm triệu này, cao chạy xa bay, từ đây không bao giờ xuất hiện trước mặt Tiểu Tự nữa.

 

"Đối với người ngoài, thân phận của cô vẫn như cũ, chỉ là không thể quay về Tống gia."

 

Ông ta biết nếu đuổi thẳng tôi ra khỏi Tống gia, sẽ khiến Tống Duẫn bất mãn, Tạ Tự có lẽ cũng sẽ rời đi cùng tôi.

 

Cho nên mới đưa ra điều kiện như vậy.

 

Ông ta muốn cho Tạ Tự thấy rõ tôi là hạng người gì.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

Là người sẽ vì quyền lực, không chút do dự vứt bỏ hắn.

 

Là người không đáng để thích.

 

Tạ Tự định nói gì đó, cha Tống liền cắt ngang: "Tiểu Tự, con thích nó, thì phải tôn trọng lựa chọn của nó, đúng không."

 

Ánh mắt hắn lập tức tối sầm lại.

 

Tôi nhận lấy tấm séc, sảng khoái nói: “Cảm ơn, tôi sẽ lập tức thu dọn đồ đạc rời đi.”

 

Tôi lướt qua Tạ Tự mà không cả liếc mắt nhìn hắn.

 

Tạ Tự cũng đáng giá ghê.

 

 

18.

 

Tối hôm đó, cha Tống đã đặt ngay cho tôi một chuyến bay ra nước ngoài.

 

Tôi không đi, quay đầu ngồi xe đi du lịch ở tỉnh sát bên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/toi-huan-luyen-nam-chinh-thanh-cho-ngoan/c12.html.]

 

Tống Duẫn không ngừng chuyển tiền vào thẻ của tôi, đau lòng đến rơi nước mắt.

 

Nói chậm nhất là năm sau sẽ đá ông già khỏi vị trí giám đốc, chờ đến lúc anh nắm quyền thừa kế gia sản, anh ấy sẽ đón tôi trở về.

 

AAAAA Anh trai: [Em gái à, đừng tự làm khổ mình, đàn ông trên đời còn nhiều, em thích thì cứ bắt thêm vài người về nuôi, anh sẽ gửi tiền cho em.]

 

AAAAA Anh trai: [Tạ Tự là cái thá gì, em gái anh trói hắn lại là do để mắt tới hắn, nếu không thì ai mà thèm chứ.]

 

AAAAA Anh trai: [Cái quái gì chứ, em gái anh chơi đùa với con trai ông già thì sao nào, còn dám nói em không có giáo dưỡng, anh thấy con trai ông già mới không có giáo dưỡng ấy, chuyện tự nguyện mà còn giả vờ như bị ép buộc.]

 

AAAAA Anh trai: [Không nói nữa, anh phải cố gắng hơn, phấn đấu tháng sáu cuối năm sẽ đá cha ra khỏi nhà, rước em về một cách oanh liệt.]

 

Tôi bật cười thành tiếng.

 

Tôi đã mua một căn biệt thự có sân vườn ở tỉnh sát bên.

 

Trong một đêm mưa, bên ngoài vang lên tiếng chuông cửa.

 

Tôi mở cửa, đứng bên ngoài là Tạ Tự cả người ướt sũng.

 

Áo sơ mi trắng dán chặt vào lồng n.g.ự.c rắn chắc, cơ bụng ẩn hiện, những giọt nước trượt dài từ cổ xuống dưới, trượt vào nơi bí mật bị che phủ bởi lớp áo.

 

Hắn từng bước ép sát lại.

 

Ngón tay tôi chạm nhẹ vào n.g.ự.c hắn, hắn như bị cố định, dừng lại không tiến nữa.

 

Hai mắt khoá chặt vào tôi, nhìn chằm chằm không nhả.

 

Tạ Tự mở miệng nói: “Sao lại chặn tôi.”

 

Tôi không thèm suy nghĩ nói: “Cha của anh bảo tôi xoá, cha anh còn nói tôi đừng xuất hiện trước mặt anh nữa.”

 

"Anh xuất hiện ở đây, làm tôi khó xử lắm đó."

 

“Đến lúc đó ông ta thu hồi cả tiền và thân phận của tôi thì sao đây, tôi không muốn sống trong khổ cực đâu.”

 

Loading...