Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TÔI HUẤN LUYỆN NAM CHÍNH THÀNH CHÓ NGOAN - C14-end

Cập nhật lúc: 2024-09-09 23:17:40
Lượt xem: 1,133

Tôi nói: “Anh, không liên quan tới em, là do hắn tự theo tới.”

 

Tạ Tự cũng nương theo gọi một tiếng “Anh trai”.

 

Anh trai tôi nắm chặt nắm đấm, khóe miệng giật giật, trông như không thể chịu nổi cảnh hoa nhài cắm bãi cứt trâu.

 

Nhìn tôi, khóe mắt anh ấy lại giật thêm lần nữa.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

Một đứa là em trai ruột, một đứa là em gái do chính tay mình nuôi lớn.

 

Hai người đó ở bên nhau.

 

Anh cũng chẳng biết nên coi đứa nào là heo, đứa nào là cải trắng nữa.

 

Anh có nên vui mừng vì cô em gái ác ma của anh cưỡng ép người nó thích không?

 

Nhưng mà đứa em trai ruột của anh cũng không phải người bình thường, mà là một kẻ điên.

 

Thôi vậy, hai đứa này đúng là trời sinh một cặp.

 

 

21.

 

Tống Duẫn nhét đồ mang theo vào tay tôi, "Hai đứa khoá chặt nhau đi."

 

Sau đó, anh ấy mặt không biểu cảm đóng cửa lại.

 

Đôi môi ấm áp của Tạ Tự ngay lập tức chạm vào cổ tôi.

 

Điện thoại vang lên âm báo tin nhắn.

 

Tống Duẫn gửi cho tôi một tin: [Chơi đủ rồi thì trả hắn về, cha mẹ đang quan tâm nó lắm, đến lúc bị phát hiện sẽ không tránh được rắc rối.]

 

Giọng Tạ Tự vang lên bên tai tôi, "Đang nghĩ gì thế?"

 

Tôi nói: "Đang nghĩ xem có nên tống tiền cha mẹ anh không, anh nói xem, lần thứ hai bán anh với giá bao nhiêu thì họ sẽ chấp nhận?"

 

Tạ Tự thản nhiên, "Vẫn ba trăm triệu đi."

 

Tôi nói được.

 

Rồi gửi tin nhắn cho cha mẹ Tạ Tự: [Con trai của các người đang ở chỗ tôi, tiền chuộc ba trăm triệu, không thì tôi xử lý đấy.]

 

Cha Tống hùng hổ gọi điện đến, nhưng tôi cúp máy.

 

Ông ta giận dữ gửi hàng loạt tin nhắn đe dọa sẽ công khai sự thật cho thiên hạ biết.

 

Tôi đáp lại: [Ui tôi sợ quá, không nhanh lên là con trai các người bị tôi chơi hỏng đấy nhé.]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/toi-huan-luyen-nam-chinh-thanh-cho-ngoan/c14-end.html.]

 

Cha Tống đành phải thỏa hiệp, họ đến trước cổng căn biệt thự của tôi, mặt mày đen kịt, đưa tấm séc ba trăm triệu cho tôi.

 

Tôi giao Tạ Tự lại cho họ.

 

Cha Tống nói: "Cút ra nước ngoài, đừng để tao thấy mày trong nước nữa."

 

*Tức quá rồi nên ông Tống lại từ (con->cô) cô->mày nhé =))

 

Tôi nói: "Nước ngoài à? Đó là giá khác rồi."

 

Tôi liền đóng cửa lại, ngăn tiếng chửi rủa của ông ta.

 

Ngày hôm sau, tôi chuyển đến một thành phố khác và lại mua một căn biệt thự.

 

Ngày tiếp theo, Tạ Tự đã chạy đến.

 

Hắn ôm tôi, đòi phần thưởng.

 

Sau khi mệt mỏi, tôi chụp một bức ảnh lúc hắn ngủ rồi gửi cho cha mẹ Tống.

 

[Chuyển tiền.]

 

Hai chữ, ngắn gọn, bá đạo, còn có chút không kiên nhẫn.

 

Lần này họ chuyển cho tôi số tiền khá lớn, bảo tôi cút ra nước ngoài.

 

Tôi lập tức bay ra nước ngoài mua một căn nhà.

 

Tối hôm sau, Tạ Tự đã có mặt trước cửa nhà tôi.

 

Lần này hắn còn mang theo hành lý.

 

Bọn họ không nên nghĩ đến việc đuổi tôi đi, mà là nên c.h.ặ.t c.h.â.n con trai họ.

 

Khi tôi gửi bức ảnh tiếp theo cho họ, họ đã chấp nhận số phận, buông xuôi.

 

Họ chỉ nhắn lại một câu: [Cho mày luôn đấy, cút.]

 

Tôi có chút tiếc nuối vì không thể kiếm tiền từ Tạ Tự nữa.

 

Nhưng khi nhìn qua bóng dáng mặc tạp dề đang bận rộn trong bếp.

 

Không sao, dù gì cũng là chó ngoan.

 

 

[HOÀN]

 

 

Loading...