Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi là công cụ để mẹ trở thành đấng cứu sinh - 9

Cập nhật lúc: 2024-06-22 16:02:01
Lượt xem: 383

11

Ta đứng dậy nhìn những nạn dân đang đứng im lặng bên ngoài.

“Mọi người có gì muốn hỏi không?”

Một người phụ nữ run rẩy bước ra.

“Một tháng trước, ta nghe nói huyện chúng ta đặc biệt cung cấp cháo cho trẻ em nên ta đã bảo con trai ta đến huyện. Hiện tại nó đang ở đâu?”

Dưới áp lực của vòng tròn ma thuật , thất khiếu của mẹ ta chảy m.á.u và đau đớn không ngừng, bà ấy không thể không trả lời: “Ta sai người trong nhà bắt g.i.ế.c nó rồi nấu một bữa cơm ngon cho mọi người.”

Một người khác đứng dậy: “Vợ ta nghe nói quan huyện càn người giúp nấu cơm, nàng ấy ở đâu rồi?” 

“Nạn đói kéo dài, một số chàng trai không thể tập trung làm việc. Cho nên ta có lừa một số người phụ nữ đến đây để...”

Mỗi câu trả lời, sức lực trong cơ thể mẹ ta sẽ yếu đi.

Tóc bà trắng như tuyết, khuôn mặt đầy nếp nhăn, cơ thể khom lưng và toàn thân toát ra mùi khó chịu.

Không khác gì một bà già ở trần thế.

Không biết từ lúc nào bầu trời đầy mây đen, sấm sét tiếp tục ầm ầm, hòa lẫn với tiếng la hét của nạn dân và máu.

Những giọng nói dần dần thống nhất khiến lòng ta chấn động:

“Giết bà ta!”

“Giết bà ta!!”

“Giết bà ta!!!”

12

Ta nhặt con d.a.o lên.

Lưỡi d.a.o sắc bén xuyên qua tim mẹ mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.

Máu phun ra.

Mẹ ta phát ra một tiếng huýt sáo trong cổ họng, bà đưa tay rút chiếc kẹp tóc trên búi tóc ra. Với ánh mắt điên cuồng, bà dùng sức lực cuối cùng đ.â.m ta.

Xì——

nhũ mẫu đứng trước mặt ta.

Ta ôm lấy cơ thể tan vỡ của bà ấy và ngã xuống đất.

Cái kẹp tóc đó là ma khí của mẹ ta, cho dù sức mạnh của nó có giảm đi rất nhiều thì nó cũng không phải là thứ mà nhũ mẫu có thể chống lại.

“nhũ mẫu, con sắp c.h.ế.t rồi, bà không cần phải như thế này!”

Ta bật khóc và lấy tay che vết thương cho bà.

Máu từ từ tràn vào lòng bàn tay nhỏ bé của ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/toi-la-cong-cu-de-me-tro-thanh-dang-cuu-sinh/9.html.]

“Tiểu thư, nếu cô ăn sữa của lão nô thì cô cũng được tính là con của lão nô rồi. Làm sao bà già này có thể nhìn con mình c.h.ế.t trước mắt được?”

Nhũ mẫu khó khăn nói, mắt bà ậy bắt đầu mờ đi : “Mẹ thật vô dụng, không bảo vệ được con... Lưu Thuận, Lưu Thuận, mẹ đến tìm con!”

13

(Bò không ăn cỏ bò ngu, đứa nào reup còn ngu hơn bò. Đọc tại page Xoài chua không lắc hoặc MonkeyD)

Mẹ ta đã chết, nhũ mẫu của ta cũng vậy.

Ta nhìn lên bầu trời.

Một giọt mưa rơi vào mặt ta rồi trút xuống.

Nhân quả đã được giải quyết, thiên tai ở huyện Lí đã kết thúc.

Thân hình của ta ngày càng yếu đi nhưng ta vẫn đang cố gắng trút hơi thở cuối cùng.

Ta ngơ ngác nhìn xung quanh.

Ta đã báo thù rồi, tại sao còn không chịu nhượng bộ?

Điểm Thúy loạng choạng bước tới, ôm ta vào lòng mà khóc.

“Tiểu thư! Tiểu thư! Tiểu thư có đau không?”

“Sao tiểu thư không nói với Điểm Thúy và để Điểm Thúy c.h.ế.t thay tiểu thư!”

Nàng ấy hoảng sợ và đặt Linh Long Tâm vào tay ta, cố gắng giữ cho hình dáng ngày càng mờ nhạt của ta ở lại.

Thấy vô ích, Điểm Thuý ấy điên cuồng giơ d.a.o lên và c.h.é.m bừa vào cơ thể vốn đã cứng ngắc của mẹ ta.

Nhưng vô ích thôi, mọi thứ đều vô dụng.

Ta sắp c.h.ế.t rồi.

Tần Như Ngọc bước tới và cầm ô cho ta.

Một quả cầu pha lê ánh sáng xuất hiện trên cơ thể người mẹ, được cầm trong lòng bàn tay của Tần Như Ngọc.

“Ta dùng cô như một quân cờ, và cô tự nguyện tham gia trò chơi. Bây giờ ta và cô đã đạt được điều mình mong muốn, và chúng ta không nên nợ nhau bất cứ điều gì. Nhưng”

Ông vừa nói vừa nhìn xuống ta, ông có vẻ vui vẻ: “Vì sự chăm chỉ của cô, ta có thể thực hiện điều ước cuối cùng của cô.”

Ta chợt hiểu và cuối cùng cũng hiểu tại sao mình vẫn còn tiếc nuối.

Nếu hôm nay bạn g.i.ế.c một nàng tiên thì ngày mai sẽ có thêm hàng nghìn nàng tiên nữa.

Chỉ cần trên đời còn có tiên nhân, bọn họ sẽ bẻ xương, hút tủy của tất cả người dân trên thế giới.

Chỉ cần có đấng bất tử trên đời, thì sinh, lão, bệnh, tử, vui, giận, buồn, vui của người phàm đều sẽ nằm trong tay đấng bất tử.

Sống không thể sống, c.h.ế.t không thể chết, như phù du, như kiến, như bèo tấm.

Ta từ từ ngẩng đầu lên và bắt gặp ánh mắt của Tần Như Ngọc.

“Tần Như Ngọc, nếu ta muốn ông sẽ g.i.ế.c tất cả những người bất tử.”

“Ông có thể đồng ý không?”

Loading...